Thay vì sử dụng máy bay, tàu chiến cùng các loại 
tên lửa và bom đạn hữu hình, giờ đây một cú nhấp chuột cũng có thể gây 
ra những thiệt hại khôn lường cho đối phương. Chiến tranh mạng với chiến
 trường không biên giới lãnh thổ, không chiến tuyến và không loại trừ 
bất kỳ quốc gia nào được mô tả sẽ thay thế chiến tranh thông thường 
trong thế kỷ XXI.

Trung tâm hợp nhất an ninh mạng và truyền thông thuộc Bộ An ninh Nội địa Mỹ
“Chiến trường thứ 5”
Trước vụ khủng bố kinh hoàng ngày  
11/9/2001 ở Mỹ, nhận thức về các mối đe doạ an ninh vẫn chỉ bó hẹp trong
  những kịch bản chiến tranh thông thường, hay tồi tệ hơn là chiến tranh
  hạt nhân giữa các nước. Nhận thức này xuất phát từ cuộc Chiến tranh 
Lạnh  kéo dài trong hơn 50 năm qua. Sự mạnh yếu của mỗi bên sẽ được đánh
 giá  thông qua số lượng máy bay, tàu chiến, bom đạn, tên lửa, đầu đạn 
hạt  nhân, binh sĩ…
Tuy nhiên, khi hai chiếc máy bay dân sự 
 được sử dụng như hai quả tên lửa đạn đạo đánh sập toà tháp đôi của Mỹ  
thì nhận thức này cũng sụp đổ. Người ta hiểu rằng, giờ đây bất cứ thứ gì
  cũng có thể trở thành vũ khí và bất kỳ lực lượng nào cũng có thể trở  
thành kẻ thù.
Một chuyên viên của Ban Tác chiến  thuộc
  Tổng hành dinh Khối Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) cho rằng hiểm 
hoạ  an ninh mạng cũng mang một bộ mặt tương tự. Một cuộc tấn công trên 
mạng  sẽ không giới hạn về không gian, thời gian. Không ai biết được 
biết  được nó sẽ xảy ra khi nào, nhằm vào những mục tiêu nào và xuất 
phát từ  đâu.
Tướng Michael Hayden - cựu Giám đốc Cơ  
quan Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) dưới thời cựu Tổng thống George Bush –
  nhận định: “Chúng ta đang tiến tới một diện mạo mới trong cuộc xung  
đột, mà theo đó chúng ta dùng vũ khí mạng để gây hủy hoại vật lý và phá 
 hủy thực sự cơ sở hạ tầng của một nước nào đó”. Phát biểu này được cho 
 là ám chỉ tới vụ xâm nhập phá hoại các máy ly tâm của Iran bằng virus  
Stuxnet tại cơ sở làm giàu urani Natanz.
Các vụ tấn công này đã khiến Iran phải  
đình hoãn các hoạt động hạt nhân trong nhiều tháng. Stuxnet được các  
chuyên gia an ninh mạng coi là phiên bản virus tiên tiến, một loại vũ  
khí ngày càng nguy hiểm trong chiến tranh mạng. Nguy cơ sử dụng không  
gian ảo để tấn công thế giới thực đã đã trở thành hiện thực và ngày càng
  trở nên nguy hiểm. Đây là cuộc chiến bất đối xứng, chi phí rẻ bất ngờ.
Tiến sĩ Miller, một nhà tư vấn an ninh  
mạng cho biết chỉ cần 100 triệu USD, ông có thể huấn luyện một đội ngũ  
tin tặc có khả năng tấn công vào mạng lưới Internet, đặc biệt trong lĩnh
  vực quân sự và ngân hàng, của bất cứ quốc gia phát triển nào. Hơn nữa,
  gần như không thể có đòn răn đe hữu hiệu trong chiến tranh mạng, vì 
thậm  chí việc phát hiện ra danh tính kẻ tấn công là điều cực kỳ khó 
khăn và  nếu tuân thủ theo luật pháp quốc tế, thì gần như bất khả thi.
Trong hoàn cảnh như vậy, bất cứ hình  
thức trả đũa quân sự nào cũng sẽ trở thành vấn đề lớn, cả về mặt pháp lý
  và chính trị. Giờ đây, bên cạnh 4 chiến trường truyền thống gồm: Trên 
 bộ, trên biển, trên không, trong vũ trụ thì con người có thêm một chiến
  trường mới là không gian mạng.
Lỗ hổng khó vá
Một tên lửa hướng tới nước Mỹ có thể bị 
 đánh chặn chỉ trong vòng vài phút. Hệ thống phòng thủ tên lửa mà nước  
này dày công xây dựng sẽ dễ dàng nhận biết “địch - ta” và nhanh chóng  
đưa ra quyết định có tiêu diệt mục tiêu hay không. Tuy nhiên, với một  
cuộc tấn công ảo trên mạng thì vấn đề lại hoàn toàn khác. Tất nhiên,  
những quốc gia như Mỹ chắc chắn đã xây dựng cho mình một hệ thống phòng 
 thủ trên mạng.
Nhưng tính chất ảo cũng như khả năng  
biến hoá khôn lường của các cuộc tấn công mạng có thể còn phức tạp và  
nguy hiểm hơn nhiều lần một vụ tấn công bằng tên lửa đạn đạo. Không gian
  mạng phát triển là một trong những thành tố quan trọng trong kết cấu 
hạ  tầng của một quốc gia. Nhưng cũng chính nó lại trở thành lỗ hổng khó
 vá  nhất mà đối phương có thể lợi dụng để tấn công. “Gót chân Asin” 
xuất  hiện ngay tại những quốc gia có nền công nghệ thông tin phát triển
 nhất.
Điển hình là năm 2008, một trong những  
cuộc tấn công nghiêm trọng nhất từ trước đến nay đã xảy ra nhằm vào hệ  
thống máy tính của quân đội Mỹ. Chỉ cần thông qua một chiếc USB kết nối 
 với một máy tính xách tay thuộc sở hữu của quân đội Mỹ tại Trung Đông, 
 phần mềm gián điệp được phát tán mà không bị phát hiện đã thâm nhập cả 
 vào hệ thống bảo mật và không bảo mật. Phần mềm này đã thiết lập một  
“căn cứ tiền tiêu” ngay trong lòng quân đội Mỹ. Và, từ căn cứ này hàng  
nghìn tệp dữ liệu đã được tải về các máy chủ do nước ngoài kiểm soát.
Theo Bộ Quốc phòng Mỹ, các máy tính của 
 Lầu Năm Góc là mục tiêu của khoảng 5.000 vụ tấn công mỗi ngày. Dù quy 
mô  thiệt hại đã được kiểm soát, song chỉ cần một sơ hở nhỏ thì hàng núi
  tài liệu tuyệt mật của quân đội Mỹ có thể bị đánh cắp. Nghiêm trọng 
hơn,  các trung tâm đầu não của bộ máy quân sự Mỹ có thể bị rối loạn 
hoặc tê  liệt.
Mùa xuân năm 2007, một cuộc tấn công  
mạng ồ ạt đã nhắm vào Estonia.  Quốc gia với hơn một triệu dân này luôn 
 tự hào có hạ tầng mạng tiên tiến, một chính phủ điện tử. Tại quốc gia  
này, phần lớn các thủ tục hành chính, kể cả việc bầu cử, đều được tiến  
hành trên Internet. Thế nhưng khi bị tấn công với tần suất 60 ngàn lần  
một giây, các trang mạng của chính phủ, của giới truyền thông cũng như  
của ngân hàng đều bị tê liệt. Người dân không thể rút tiền từ ngân hàng 
 được. Mọi hoạt động kinh doanh đều bị ngưng trệ. Trao đổi bằng e-mail 
bị  gián đoạn. Dân chúng hoang mang. Bầu không khí lo sợ và không khí 
chiến  tranh bao trùm lên toàn xã hội Estonia.
Nhận thức được sự nguy hiểm của các vụ  
tấn công mạng, hàng loạt quốc gia trên thế giới đã và đang cho thành lập
  các cơ quan chuyên trách về an ninh mạng. Mỹ hiện có Trung tâm hợp 
nhất  an ninh mạng và truyền thông thuộc Bộ An ninh Nội địa. Cuối tháng 
Ba  vừa qua, Phó Thủ tướng Nga cũng tiết lộ nước này đang xem xét việc 
thành  lập một Bộ chỉ huy an ninh mạng chuyên trách, chịu trách nhiệm 
bảo vệ  hệ thống thông tin của các lực lượng vũ trang Nga và toàn bộ kết
 cấu hạ  tầng quốc gia.
Trước đó, NATO là một trong những tổ  
chức đầu tiên công bố một loạt chính sách quốc phòng không gian mạng.  
Tháng 5/2008, khối quân sự này đã chính thức thành lập Trung tâm Hợp tác
  Phòng thủ Không gian mạng có trụ sở tại Tallinn, Estonia. Tháng 
6/2011,  NATO đã thông qua một chính sách không gian mạng quốc phòng 
mới, tập  trung vào công tác phòng chống các cuộc tấn công không gian 
mạng và xây  dựng khả năng phục hồi dữ liệu.
Công nghệ tấn công mạng hiện đã có sự  
phát triển vượt bậc đủ khả năng gây ra những thiệt hại vật chất ngày  
càng lớn. Tuy nhiên, năng lực phòng thủ trên không gian mạng cũng có  
những bước tiến hóa song hành. Trong tương lai gần, các mối đe dọa an  
ninh mạng chưa mang tính hủy diệt của ngày tận thế và cũng không phải là
  hoàn toàn không kiểm soát được.
Mỹ là nước hay kêu ca về việc bị tin tặc
  nước ngoài tấn công nhất. Song cũng chính Mỹ được cho là thủ phạm đã 
sử  dụng virus Stuxnet tấn công hệ thống máy tính tại cơ sở hạt nhân 
Natanz  của Iran. Chiến tranh mạng là nguy cơ hiện hữu, song có thể trở 
thành  cái cớ cho những kẻ “vừa ăn cướp, vừa la làng”. Không những vậy, 
nguy cơ  này thậm chí còn bị thổi phồng vì mục đích chính trị hoặc kinh 
tế nào  đó.
Các chuyên gia nhận định thị trường an  
ninh mạng có trị giá ước tính 50 tỷ USD/năm, với mức tăng trưởng  
10%/năm. Nếu như năm 2008, mới chỉ có 2 tỷ địa chỉ IP, thì con số này  
hiện nay là 30 tỷ IP, có nghĩa là gấp bốn lần dân số thế giới. Con số  
trên cũng đồng nghĩa với một thị trường béo bở đang rộng mở cho các công
  ty, thậm chí các quốc gia có thế mạnh về an ninh mạng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét