Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Lực lượng tên lửa chiến lược xóa hết dấu vết

Các tổ hợp cơ động của lực lượng tên lửa chiến lược (RVSN) sẽ được ngụy trang theo công nghệ mới. Thiết bị kỹ thuật có khả năng mô phỏng bệ phóng sẽ được cung cấp cho quân đội vào năm tới.
Thiết bị kỹ thuật loại mới cho phép che giấu sự chuyển động của các tổ hợp tên lửa. Thiết bị này làm thay đổi dấu vết thực sự và tạo vết xe giả dẫn đến những mục tiêu và đối tượng không thật. Blog RVSN trên mạng Internet giới thiệu những bức ảnh của thiết bị này. Chiếc xe MIOM 15M69 được thiết kế cho đội lái gồm bảy người, có thể tự thực hiện nhiệm vụ cũng như kết hợp với các tổ hợp tên lửa cơ động "Yars" và "Topol-M". Mỗi máy trang bị tổ hợp lăn đường để tạo đường mòn giả và mang theo mấy container để mô phỏng hình ảnh và nhiệt động trong qúa trình di chuyển các bệ phóng tên lửa. Một tổ hợp có thể mô phỏng sự di chuyển của 6 bệ phóng tên lửa.
Chuyên viên Viktor Litovkin, tổng biên tập tờ "Quan sát quân sự độc lập" cho rằng, cần phải ngụy trang các tên lửa trong thành phần lực lượng chiến lược: “Trong Hiệp ước START-3 chỉ rõ khu vực bố trí các tổ hợp tên lửa cơ động với diện tích 50 km vuông. Tuy nhiên, không chỉ dẫn các tọa độ chính xác. Trong bối cảnh Mỹ đang phát triển hệ thống giáng đòn toàn cầu (ở nước này có hơn 4 nghìn tên lửa không mang đầu đạn hạt nhân), thì không thể loại trừ khả năng các tên lửa này có thể tấn công vào lực lượng chiến lược kiềm chế hạt nhân của Nga. Vì thế, cần phải ngụy trang các tổ hợp tên lửa để phòng tránh vụ tấn công”.
Về trang bị thêm các lực lượng tên lửa chiến lược thì qúa trình này tiến hành theo kế hoạch. Theo số liệu của Bộ Quốc phòng Nga, đến tháng 9 năm nay, lực lượng RVSN được cấp 1/4 tổng số lượng các tổ hợp tên lửa hiện đại "Yars" và "Topol-M" mang tên lửa đạn đạo liên lục địa thế hệ thứ 5.
Theo TNN Nga.

Đêm qua pháo thủ Nga luyện tập bắn máy bay không người bằng tên lửa "Pantsir-S"

Tại thao trường (tỉnh Astrakhan), trung đoàn phòng thủ tên lửa thuộc quân khu Đông đã hoàn thành nhiệm vụ sử dụng tên lửa phòng không và hệ thống pháo (ZRPK) "Pantsir-S", "Interfax-AVN" cho biết hôm thứ Sáu, dẫn lời trung tá không quân Vladimir Deryabin.
Đơn vị tên lửa phòng không đã nhận 6 tổ hợp "Pantsir-S", và đã thành công hoàn thành việc bắn mục tiêu trên đất và trên không với tên lửa và vũ khí pháo, "- ông nói.
"Cuộc chiến tên lửa được tiến hành vào ban đêm với các mục tiêu trên không, mô phỏng máy bay không người lái và các loại vũ khí có độ chính xác cao," – ông V.Deryabin cho biết.
"Tất cả các mục tiêu được giao bị phá hủy tại một khoảng cách tối đa," - đại diện không quân cho biết.
Theo TNN Nga.

Quân khu Nam tiếp nhận các hệ thống tiêu diệt máy bay tàng hình

Trong trang bị của các đơn vị thuộc Quân khu Nam đã bắt đầu tiếp nhận hệ thống tên lửa chống máy bay tiên tiến "Tor-M1-2U", được đưa tới Quân khu Nam trong khuôn khổ các đơn đặt hàng Nhà nước.
Loạt AAMS "Tor-M1-2U" đầu tiên đã tới nơi, - như tin đưa từ cơ quan báo chí của Quân khu.
Đến cuối năm nay, những vũ khí này sẽ được trang bị cho các đơn vị phòng không đóng quân trên địa bàn vùng Volgograd.
"Tor-M1-2U” sẽ thay thế cho các tên lửa chống máy bay tầm ngắn "Osa” "Tor", "Tor-M1" hiện đang phục vụ. Hệ thống tên lửa chống máy bay "Tor-M1-2U" có tính năng dự trù tiêu diệt máy bay, trực thăng, khí cụ bay không người lái, tên lửa có điều khiển và những thành tố khác của vũ khí chính xác, bay ở tầm cao trung bình, thấp và rất thấp trong trong không gian phức tạp và điều kiện nhiễu. Hệ thống mới có thể triệt hạ các tên lửa hành trình và máy bay tàng hình (chế tạo theo công nghệ "Stels”).
Theo TNN Nga.

Nguy cơ chiến tranh mạng: một "click" nhắp chuột đến sự sụp đổ

Số lượng các đợt tấn công mạng trên toàn thế giới trong năm 2013 sẽ tăng vọt, ngoài ra đây sẽ là những cuộc tấn công có mục tiêu và các chiến dịch quy mô lớn theo đơn đặt hàng của các cơ quan chính phủ. Kết luận trên được nêu lên trong bản dự đoán của công ty chống virus “Kaspersky Lab”. Còn cơ quan tình báo Mỹ thì dự đoán đối đầu toàn cầu trong không gian mạng sẽ diễn ra trong vòng 20 năm tới.
Theo các chuyên gia phân tích của " Kaspersky Lab", trong năm sau việc trộm cắp thông tin mật từ các cơ quan chính phủ cũng như các công ty tư nhân trong các lĩnh vực kinh doanh khác nhau sẽ diễn ra với mật độ thường xuyên hơn. Các đợt tấn công mạng sẽ chủ yếu nhằm vào những mục tiêu quan trọng như chủ thể các cơ sở hạ tầng tiện ích đô thị hoặc giao thông.
Những tập đoàn mạng đại gia sừng sỏ như Google và Facebook sẽ có thể kiểm soát được lượng thông tin khổng lồ trong chế độ thời gian thực. Đồng thời, với tốc độ phát triển công nghệ truyền thông ngày càng tăng, chính phủ các quốc gia sẽ nhận được khả năng kiểm soát không giới hạn công dân của mình. Nhưng cả công dân cũng có thể đưa ra những thách thức đáp trả với chính quyền.
Toàn bộ lĩnh vực công nghệ thông tin (CNTT) hiện nay là cực kỳ nguy hiểm trong điều kiện phát triển theo hướng xã hội thông tin của chúng ta, Chủ tịch Hiệp hội bảo mật thông tin Gennady Yemelyanov cho biết trong một cuộc phỏng vấn với đài "Tiếng nói nước Nga":
“Bởi vì có một quả mìn đang được đặt dưới xã hội thông tin này. Nếu chúng ta không phát triển những biện pháp bảo mật thích hợp, điều đó sẽ đe dọa nguy cơ sụp đổ hoàn toàn. Bởi vì khi tất cả chúng ta đều phụ thuộc hoàn toàn vào những công nghệ thông tin và một khi chúng đột ngột bị khóa chặn, thì trên thực tế đó là một cuộc đột quị. Thí dụ bạn hãy tưởng tượng rằng khắp nơi bị mất điện. Sự nguy hiểm của kiểu tấn công này ở chỗ là nó là dễ dàng thực hiện trên phương diện tài chính và kinh tế. Chỉ cần có những bộ não tốt am hiểu kỹ càng về CNTT là đủ”.
Các cơ quan tình báo của Mỹ đã gửi đến Hội đồng tình báo quốc gia báo cáo tổng quát về các mối đe dọa không gian mạng hiện nay nhằm vào Hoa Kỳ. Trung Quốc được cho là “đối tượng đe dọa nhiều nhất trong không gian mạng”, báo The Los Angeles Times cho biết. Nga, Pháp, Israel và các nước khác cũng tham gia tình báo mạng, nhưng không thâm hiểm và xảo quyệt như Trung Quốc. Dù sao chăng nữa, Nga không thực hiện hành vi trộm cắp có hệ thống những bí mật thương mại từ các công ty Hoa Kỳ vì lợi ích của các doanh nghiệp trong nước.
Trong khi đó, các thành viên của các diễn đàn quốc tế về an ninh không gian mạng Cyber Security Asia 2012, được tổ chức vào những ngày đầu của tháng Mười hai, cũng đồng ý với nhau rằng vấn đề chính của thế giới trong lĩnh vực công nghệ thông tin nằm ở chỗ các quốc gia không thể thỏa thuận với nhau về việc như thế nào thì được cho là khủng bố không gian mạng. Việc phát triển các phần mềm độc hại hiệu quả nhất đang được chính phủ một loạt các nước tài trợ để tiến hành chiến tranh không gian mạng. Tuy nhiên, không ai có thể đảm bảo rằng những phát triển này sau đó không lọt vào tay những kẻ khủng bố có khả năng biến thể các virus và sử dụng chúng để phục vụ những mục tiêu của mình mà hoàn toàn không bị kiểm soát. Do vậy mà ngày nay đã tồn tại nguy cơ gặp rối rắm trong chính mạng không gian của mình và chỉ cần một nhắp chuột duy nhất có thể dẫn đến việc vô hiệu hóa toàn bộ nền văn minh.

Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Áo choàng tàng hình tương lai của Mỹ có gì?

Lầu Năm Góc cho biết họ đã bước đầu thành công phát triển loại áo choàng khiến các binh sĩ hoàn toàn tàng hình, thậm chí trước kính nhìn đêm.
Bức ảnh quảng cáo về vật liệu tàng hình mới của HBC
Loại áo choàng này được chế tạo từ vật liệu ngụy trang 'Quantum Stealth', giúp người mặc có thể trở nên hoàn toàn vô hình bằng cách uống cong các tia sáng phía sau làm nó trở nên trong suốt. Những nhà nghiên cứu của Lầu Năm Góc thậm chí còn so sánh nó với áo tàng hình của phù thủy Harry Potter nổi tiếng và nói áo tàng hình mới thậm chí đánh lừa được các loại camera hồng ngoại.Tập đoàn chế tạo công nghệ tàng hình sinh học - HBC (Hyperstealth Biotechnology Corp) có trụ sở ở Canada, đảm nhận dự án cho biết họ không thể công bố bất kì bản mẫu nào cho đến khi thành công hoàn toàn.Trong khi đó, Guy Cramer Giám đốc điều hành của HBC cho biết, ông không quan tâm đến sự nghi ngờ của một số nhà quan sát khi mà "những người cần biết về khả năng của Quantum Stealth đã được nhìn thấy nó".Ông Cramer cho biết: "Hai nhóm riêng biệt của quân đội Mỹ và 2 nhóm khác đến từ Lực lượng phản ứng nhanh Canada đã chứng kiến trực tiếp khả năng tàng hình của loại vật liệu mới này và chúng tôi không phải miêu tả bằng video".Theo quảng cáo của HBC, đây là loại vật liệu khá nhẹ và rẻ. Họ cũng cho biết, các nhóm kiểm định đến từ Mỹ và Canada đã xác nhận nó có tác dụng tốt trước camera hồng ngoại và ống nhòm tầm nhiệt.Đây sẽ loại vật liệu tối cần thiết để chế tạo quần áo cho các phi công, những người luôn phải đối mặt với nguy cơ phải nhảy dù xuống địa phận của đối phương khi gặp tai nạn, chiếc áo sẽ giúp họ ẩn ấp chờ cứu hộ.Bên cạnh đó, các lực lượng đặc nhiệm cũng sẽ cần đến chúng để thực hiện những cuộc đột kích vào ban ngày. Trong tương lai, HBC hi vọng sẽ đẩy cao được công nghệ để trang bị cho vỏ tàu ngầm và máy bay chiến đấu, khiến chúng vô hình ngay cả khi áp sát đối phương.
Sức mạnh của các lực lượng được trang bị áo tàng hình sẽ tăng lên gấp bội so với hiện nay
Điều đó sẽ giúp chúng hoàn toàn biến mất trên radar cũng như trong tầm mắt đối phương, sẽ chẳng còn gì ngoài tiếng động cơ và tiếng súng.Ông Cramer cho biết: "Hiệu quả của việc tàng hình không chỉ ở chỗ tấn công đối phương không sợ bị phát hiện mà nó còn tạo ra hiệu ứng tâm lí gây rối loạn và hoảng sợ trong quân địch, giúp những lực lượng có khả năng tàng hình dễ dàng chiến thắng".

Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

Việt Nam đứng thứ 11 toàn cầu về nguy cơ bị tấn công mạng

Đây là công bố mới nhất của Tập đoàn bảo vệ máy tính quốc tế Synmatec cho biết trong hội nghị lãnh đạo an ninh thông tin Đông Nam Á do Bộ Công an, Sở thông tin – truyền thông TPHCM, Trung tâm ứng cứu khẩn cấp máy tính Việt Nam (VNCERT) và Tập đoàn dữ liệu quốc tế IDG phối hợp tổ chức sáng ngày hôm qua.
Theo đó, số lượng các vụ tấn công có chủ đích gia tăng từ 77 cuộc lên đến trên 82 cuộc mỗi ngày. Các cuộc tấn công này lợi dụng các mạng xã hội và phần mềm độc hại nhằm có được khả năng truy cập bất hợp pháp tới những thông tin nhạy cảm.
TS Vũ Quốc Khánh, giám đốc VNCERT cho biết phần lớn các sự cố bị tấn công xâm nhập vào hệ thống mạng ở Việt Nam là do không tuân thủ các quy chế về an toàn thông tin và việc sử dụng mật khẩu kém an toàn.

Syria tấn công gần phi trường, cắt Internet

Các lực lượng Syria đã phát động một cuộc tấn công dữ dội tại Damacus gần phi trường quốc tế hôm thứ Năm, chính phủ Syria đồng thời cắt Internet trên khắp nước và cắt các dịch vụ điện thoại di động tại một số khu vực.

Quân đội Syria tấn công các cứ địa của phe nổi dậy tại nhiều thị trấn dọc theo con đường dẫn tới phi trường. Một chiến binh nổi dậy nói phe nổi dậy không có mặt bên trong phi trường quốc tế, nhưng đã phong tỏa các trục lộ dẫn tới phi trường này.

Đài Quan sát Nhân quyền Syria, có trụ sở tại Anh, nói những vụ giao tranh dữ đội nhất bùng nổ giữa các binh sĩ chính phủ và phe nổi dậy tại các thị trấn Babila và Hujaira, nằm về hướng đông nam thủ đô và tại Harran al-Awamid, ở mạn đông phi trường.

Cuộc giao tranh diễn ra sau khi mạng Internet bị gián đoạn, khiến các hãng hàng không EgyptAir và Emirates Airlines, có trụ sở đặt tại Dubai, phải tạm ngưng các chuyến bay trực chỉ Damacus.

Tin nói rằng toàn bộ mạng Internet bị cắt đã được hai công ty có trụ sở ở Hoa Kỳ và chuyên theo dõi các nối kết Internet xác nhận.

Đây là điều chưa từng xảy ra trong cuộc nổi dậy kéo dài 20 tháng chống Tổng thống Bashar al-Assad.

Nhà cầm quyền Syria thường cắt điện thoại và Internet tại những khu vực nơi mà các lực lượng chính phủ đang phát động các chiến dịch quân sự lớn.

Đài truyền hình thân chính phủ trích lời Bộ trưởng Thông tin Syria nói rằng chính những kẻ “khủng bố” chứ không phải nhân viên nhà nước, chịu trách nhiệm trong vụ cắt dịch vụ internet trên khắp nước.

Giá trị gia đình trước sự tấn công của các phương tiện điện tử

Các loại thiết bị điện tử di động khác nhau ngày càng chiếm vị trí nổi bật hơn trong cuộc sống của con người hiện đại. Tuy nhiên, chúng không chỉ đem lại tiện ích thoải mái cho cuộc sống mà mà còn gây ra những mối nguy hại. Các tiện ích không chỉ đe dọa sức khỏe thể chất của con người, mà còn đe dọa tính bền vững của các mối liên hệ gia đình.
Các nhà khoa học đã chứng minh rằng thiết bị di động hiện đại đe dọa cân bằng tình cảm và hạnh phúc gia đình. Con người trở nên gắn bó với các tiện ích đến nỗi họ chỉ xa rời các thiết bị di động khi chìm vào giấc ngủ. Kết quả là, thời gian mà nhẽ ra họ dành để tiếp xúc với vợ con lại bị tiêu phí trên mạng xã hội và truy cập Internet. Hơn nữa, ngay cả trong các buổi tiệc tùng, bạn cũng có thể nhìn thấy những người đàn ông trẻ cắm cúi trước điện thoại thông minh hoặc máy tính bảng của họ. Thành viên Ủy ban Khoa học và ứng dụng Nga Anton Korobkov-Zemlyansky nói: “Hiện giờ đang diễn ra quá trình mạng xã hội thay thế cho liên lạc trực tiếp. Chúng ta tưởng rằng mình đang giữ liên hệ với bạn bè và người thân ở các thành phố khác. Có vẻ như chúng ta không ngừng biết tất cả những điều xảy ra với họ trong cuộc sống. Với các mạng xã hội, bạn có thể nhìn thấy ảnh của mọi người, biết họ đi đâu, sức khỏe như thế nào. Nhưng loại thông tin liên lạc này không thể thay thế cho mối liên hệ thông thường. Con người không có nhu cầu gặp gỡ bạn bè nữa, vì hầu như đã biết tất cả những gì mà họ đang làm.”
Một vấn đề khác là các tiện ích không đưa ra một sự phân biệt rõ ràng giữa thời gian rỗi rãi và thời gian làm việc. Thậm chí ở nhà, hoặc vào kỳ nghỉ, người ta vẫn kiểm tra email công ty và hoàn tất những công việc không đủ thời gian giải quyết tại văn phòng. Điều này không cho phép họ thư giãn, mà thường dẫn đến bệnh mất ngủ. Nhưng, ngay cả khi thiếp ngủ, không phải tất cả mọi người đều có thể quên đi điện thoại di động của mình. Tuy nhiên, rốt cuộc thì ta không cần phải tẩy chay tất cả các tiện ích di động. Nhà tâm lý học Nadezhda Ryabichkina cho biết: “Hiện nay, chúng ta không thể nào hình dung cuộc sống hiện đại mà không có những tiện ích cơ bản như điện thoại di động. Đương nhiên, nếu một người lạc vào môi trường nào đó mà không có khả năng sử dụng công nghệ hiện đại, thì họ sẽ tìm ra cách giao tiếp khác rất nhanh chóng. Vì vậy, không có gì đáng sợ hãi.”
Rõ ràng là trong tương lai gần, cuộc tranh luận về tỷ lệ hữu ích và nguy hiểm của các thiết bị điện tử khác nhau sẽ không hề giảm đi.

Những thống kê bất ngờ về UAV Mỹ

Tỷ lệ tai nạn rất cao hay cần tới cả trăm người cho hoạt động của một chiếc UAV... là những điều ít biết về lực lượng máy bay không người lái của Mỹ.
Giải pháp thay thế Tomahawk

Năm 1998, chính quyền Mỹ ngừng lại chiến dịch tiêu diệt nhà lãnh đạo al Qaeda ở Afghanistan bằng tên lửa hành trình do tính chính xác trong tìm diệt mục tiêu không cao, ước tính có tới 300 người thiệt mạng do tên lửa trong khi thông tin tình báo chỉ đảm bảo 50%.

Vì vậy, Ủy ban 9/11 của Mỹ lưu ý: "Lầu Năm Góc cần lập kế hoạch nhằm tăng cường nỗ lực tìm một giải pháp thay thế chính xác hơn".

Năm 2000 và 2001, Không quân Mỹ vật lộn để thiết kế tên lửa chống tăng Hellfire phù hợp với máy bay trinh sát không người lái Predator.

Tại thời điểm đó, Hội đồng An ninh Quốc gia Mỹ nhất trí, những chiếc Predator có vũ trang chưa sẵn sàng triể khai hoạt động.

Vụ sát thương đầu tiên được biết đến do máy bay không người lái có vũ trang thực hiện diễn ra lần đầu tiên năm 2001. Một chiếc Predator đã tiêu diệt Mohammed Atef, thủ lĩnh quân sự chỉ huy hàng đầu của al Qaeda ở Afghanistan.

UAV "rơi như mưa"
Ngày 4/12/2011, nổ ra vụ lùm xùm quanh việc một máy bay không người lái RQ-170 Sentinel của Mỹ bị rơi ở Iran.

Một quan chức Mỹ có liên quan tới chương trình đã đổ lỗi cho việc mất liên kết dữ liệu và sự cố chưa rõ khác.

Hai tuần sau đó, một bay không người lái Reaper không vũ trang lại bị rơi vào cuối một đường băng ở Seychelles.

"Điều này không có gì là ngạc nhiên", một quan chức quốc phòng bình luận với tạp chí Aviation Week & Space Technology và thông báo, Mỹ đã mất hơn 50 máy bay không người lái.

Tháng 7/2010, Không quân Mỹ đã xác định 79 vụ tai nạn máy bay không người lái với giá trị lên tới ít nhất 1 triệu USD/chiếc.

Các lý do chính cho các vụ tai nạn là do thời tiết xấu, liên kết thông tin liên lạc bị mất hoặc phá vỡ và "các yếu tố lỗi của con người", đại diện phía Không quân cho biết.

Trung tướng David Deptula, cựu phó giám đốc lực lượng tình báo Không quân nhận định một cách trung thực: "Rõ ràng, một số máy bay do thám mà chúng ta có ngày hôm nay, khi bạn đặt trong chúng trong một môi trường có tính đe dọa cao, chúng sẽ bắt đầu rơi từ bầu trời như mưa".

Bộ Quốc phòng chỉ nắm giữ 35% UAV

Tháng 10/2011, Cục Hàng không Liên bang Mỹ (FAA) báo cáo, cơ quan đã cấp 285 giấy chứng nhận hoạt động cho 85 người sử dụng, bao gồm 82 loại máy bay không người lái.

FAA từ chối cung cấp thông tin về những người được chấp thuận, nhưng theo một tính toán không chính thức, khoảng 35% số máy bay do Lầu Năm Góc nắm giữ, 11% của NASA, 5% từ Bộ An ninh Nội địa.

Xu hướng  này vẫn đang tiếp tục phát triển. Cơ quan Hải quan và Bảo vệ Biên giới Mỹ đang điều hành hoạt động của 8 máy bay không người lái Predator.
Dưới áp lực từ các cuộc họp kín của Quốc hội của về hệ thống không người lái, chắc chắn đã có những việc vận động hành lang cho hoạt động của máy bay không người lái ở Mỹ.

Tháng 6/2011, một máy bay không người lái Predator để cử tới tuần tra biên giới Mỹ - Canada để giúp xác định vị trí của kẻ tình nghi bắt trộm gia súc ở Bắc Dakota. Đây là báo cáo đầu tiên về việc sử dụng máy bay không người lái để bắt giữ công dân Mỹ.

"Vươn vòi bạch tuộc"

Trong hơn một thập kỷ qua, máy bay không người lái đã trải qua việc khai thác trong quân đội cho các nhiệm vụ tiến công.

Hiện nay, có thể thấy hình ảnh một người lính bộ binh quản lý và sử dụng riêng một máy bay không người lái chỉ nặng khoảng 2 kg cho các nhiệm vụ trinh sát chiến thuật.  

Thậm chí, xu hướng tiếp theo là phát triển các máy bay thành các "viên đạn ma thuật", thực hiện các nhệm vụ cảm tử.

Lực lượng đặc nhiệm đã phát triển một loại đầu đạn có thể bắn từ UAV Predator, đủ sức phá hủy các loại cửa.
Gần đây, mẫu trực thăng không người lái K-Max có thể lái vận chuyển tiếp tế cho quân đội ở căn cứ hoạt động tiền tuyến tại Afghanistan.

Hãng Balloons thậm chí tung ra mẫu UAV Tempest, một dạng UAV mẹ có thể phóng tiếp các UAV giám sát cỡ nhỏ với tên gọi là “Ve sầu” (Cicadas) nhằm thể thu thập dữ liệu dưới mặt đất.

Bộ Ngoại giao Mỹ đang triển khai một hạm đội nhỏ máy bay không người lái giám sát để bảo vệ Đại sứ quán Mỹ ở Iraq.

Tóm lại: Ngày càng có nhiều máy bay không người lái đưa vào phục vụ và khả năng sử dụng, ứng dụng của chúng trong quân đội Mỹ dường như vô hạn.

Triển khai trong dân sự nhanh hơn quân sự

So với tốc độ phát triển trong lĩnh vực quân sự, việc áp dụng trong các hoạt động mang tính chất dân sự của các UAV còn chóng mặt hơn.

Nhà chức trách đã sử dụng máy bay không người lái và cả robot để thăm dò tại nhà máy điện hạt nhân Fukushima Daiichi của Nhật Bản nhằm điều tra thiệt hại sau thảm họa sóng thần năm 2011. nCác nhà khảo cổ học ở Nga đang sử dụng máy bay không người lái nhỏ với camera hồng ngoại để xây dựng một mô hình 3-D của các gò chôn cất cổ. Cò các nhà hoạt động môi trường sử dụng UAV Osprey để theo dõi và giám sát tàu đánh bắt cá voi của Nhật Bản. Thậm chí, các nhiếp ảnh gia đang phát triển các mẫu UAV để săn những mẫu ảnh độc nhất vô nhị.

Các UAV của Tập đoàn GALE sẽ sớm có thể bay vào tâm bão để theo dõi chính xác sức mạnh của cơn bão. Các kỹ sư Boeing đã phối hợp với các sinh viên MIT phát triển một ứng dụng trên iPhone nhằm quản lý UAV trong phạm vi 4.800 km.

ĐH Southampton cũng ghi dấu bằng việc sử dụng máy in 3D để chế tạo một máy bay không người lái với khả năng gây tiếng ồn gần như bằng 0, có thể được lắp ráp bằng tay trong vài phút.

Hầu hết UAV Mỹ đều... rất hiền

Dù mục đích phát triển cho các cuộc tấn công tiêu diệt được ưu tiên hàng đầu nhưng cho đến nay, phần lớn máy bay không người lái trong quân đội Mỹ được sử dụng cho các nhiệm vụ giám sát, tình báo, trinh sát (ISR).

Tuy nhiên, các UAV quân sự có khả năng bao quát rộng tới quy mô của cả thành phố, nếu phát triển khả năng ném bom sẽ gây ra thiệt hại lớn. "Các máy bay không người lái Gorgon Stare có thể bao quát “trọn vẹn một thành phố” và do đó, đối phương không có cách nào biết những gì quân đội đang làm, chúng ta có thể thấy tất cả mọi thứ", Thiếu tướng James O. Poss nói. Thế nhưng, Mỹ còn có những mẫu UAV có trần bay cao có thể chụp và gửi những bức ảnh đen trắng về gần như toàn bộ vịnh Ba Tư.

Các UAV trinh sát với hệ thống radar tiên tiến có thể quan sát hình ảnh chi tiết của Trái Đất và phát hiện dấu hiệu sinh/hóa học – biểu thị cho các dấu hiệu của vũ khí hủy diệt hàng loạt.

"Một đồng gà, ba đồng thóc"
Hầu hết máy bay không người lái trong Quân đội Mỹ đều cần nhiều hơn một người điều khiển.

Mỗi chiếc được triển khai cần khoảng 19 chuyên gia phân tích giám sát, các chuyên gia điều khiển cảm biến và một nhóm bảo trì.

Thậm chí, cần khoảng 168 người để đảm bảo hoạt động cho một chiếc Predator trên cao và 180 người cho người anh em lớn hơn của nó là UAV Reaper. Con số này cao hơn nhiều so với yêu cầu khoảng 100 người cho một máy bay phản lực chiến đấu F-16.

Để theo kịp với nhu cầu cao về nhân sự, Không quân Mỹ đã đào tạo lực lực lượng điều hành máy bay không người lái nhiều hơn so với phi công trong 2 năm qua.

Theo Văn phòng Ngân sách Quốc hội Mỹ, điểm đối ngược là, dù máy bay không người lái thường rẻ hơn so với máy bay có người lái (15 triệu USD cho một chiếc UAV Global Hawk so với khoảng 55 triệu USD cho một chiếc F-16), nhưng chi phí cho lắp đặt cảm biến và tai nạn thường xuyên lại bù lại khoản chênh lệch này.

Giết người bừa bãi

Trong hơn một thập kỷ qua, bên cạnh chiến trường Iraq, Afghanistan và Libya với số lượng các cuộc tấn công khó thống kê, còn có khoảng 300 cuộc tấn công bằng máy bay không người lái bên ngoài 3 chiến trường trên.  Trong số đó, 95% xảy ra ở Pakistan và còn lại ở Yemen và Somalia, giết chết hơn 2.000 lính du kích tình nghi và cả thường dân.

Tổng thống Mỹ Barack Obama mới đây thừa nhận rằng "rất nhiều cuộc tấn công" nhằm vào khu vực bộ lạc của Pakistan. Nhiều người nghi ngờ về một danh sách “các mục tiêu cần tiêu diệt bằng máy bay không người lái” của các cơ quan chính phủ Mỹ.

Cuốn sách xuất bản năm 2011: Top Secret đã tiết lộ "danh sách cần tiêu diệt” nằm trong tay Hội đồng An ninh Quốc gia, CIA và Bộ tư lệnh Lực lượng đặc biệt.

Con số thương vong từ các cuộc tấn công kể trên ngày càng tăng, Bộ Tư pháp Mỹ từ chối giải mật các bản ghi nhớ giải thích về thẩm quyền pháp lý để tiêu diệt các đối tượng trên. Thế nên, 85% các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái xảy ra dưới thời Obama, không mấy người biết mục đích của chúng.

Vị trí số 1 bị uy hiếp

Mỹ đang là người đi đầu trong phát triển công nghệ máy bay không người lái, bỏ xa các đối thủ đằng sau. Theo tính toán, Mỹ chiếm 77% ngân sách dành cho nghiên cứu và phát triển máy bay không người lái và 69% hợp đồng mua sắm trong thập kỷ tới.

Tuy nhiên, theo ước tính, có nhiều quốc gia đang xây dựng và phát triển khả năng về máy bay không người lái, từ 44 lên 70 nước với 680 chương trình máy bay không người lái trên toàn thế giới, mức tăng đáng kể từ con số 195 năm 2005.

Trung Quốc cũng đang phát triển mạnh với ít nhất 25 loại UAV đã triển khai hoặc trong quá trình phát triển.

Iran cũng đã chào hàng chương trình của riênng mình, gồm UAV được vũ trang "Đại sứ của tử thần". Tổng thống Mahmoud Ahmadinejad đã mạnh bạo tuyên bố: "Thông điệp chính của Đại sứ của Tử thần là hòa bình và hữu nghị".

>> Iran có thêm máy bay không người lái
>> Iran tổ chức thi thiết kế UAV

Tương lai của máy bay không người lái

Giờ đây, Lầu Năm Góc tự hào có một phi đội với khoảng 7.500 máy bay không người lái,  tăng 1.500 lần từ con số 50 một thập kỷ trước.

Ngược lại, theo một báo cáo Quốc hội, số lượng máy bay có người lái giảm từ 95% tổng số máy bay của Bộ Quốc phòng năm 2005 xuống còn 69% sau 6 năm".

Trong thập kỷ tới, Lầu Năm Góc hy vọng số lượng "máy bay không người lái đa nhiệm” – có thể thực hiện nhiệm vụ ISR và tấn công, sẽ tăng 4 lần lên 536.

Năm 2011, Tập đoàn Teal - công ty tư vấn ước tính rằng, chi tiêu trên toàn thế giới về các phương tiện bay không người lái sẽ tăng gấp đôi trong thập kỷ tới, từ 5,9 tỷ đến 11,3 tỷ  USD/năm.

Trong tương lai, máy bay không người lái sẽ thực hiện những chức năng kỳ vọng như: bay đằng sau lính bộ binh để giám sát, cảnh giới, có khả năng mang theo vũ khí laser để đánh chặn tên lửa đạn đạo, thực hiện nhiệm tiếp nhiên liệu trên không (>> chi tiết) và thực hiện các nhiệm vụ ném bom chiến lược tầm xa.

Xu hướng của nó là, giá thành rẻ hơn, kích thước nhỏ hơn, tốc độ nhanh hơn, âm thầm, giết người chính xác và tự chủ hơn. Những thứ có thể vô hiệu hóa sự phát triển của các máy bay không người lái, chính là con người chúng ta chứ không phải công nghệ.
Theo Mạnh Thắng tổng hợp.   

Mỹ phát triển thiết bị cướp quyền điều khiển UAV

Các nhà nghiên cứu ở ĐH Tổng hợp Texas đã chế tạo được một thiết bị trị giá gần 1.000USD cho phép cướp quyền điều khiển máy bay không người lái (UAV).
Hình ảnh từ camera trên khoang của UAV MQ-9 Reaper.
Thiết bị này có tên GPS spoofer, cho phép can thiệp vào hoạt động của hệ thống định vị GPS hoặc thay đổi đường bay của UAV, hoặc làm cho nó bị rơi.

Thiết bị được nghiên cứu chế tạo bởi nhóm khoa học có sự dẫn dắt của ông Todd Humphrey, chuyên gia nghiên cứu về radar dẫn đường.

Nguyên lý làm việc của GPS spoofer là: Thiết bị gửi cho UAV tín hiệu GPS mạnh hơn tín hiệu mà nó nhận được từ vệ tinh. Bằng cách đó, người ta có thể truyền cho UAV các tọa độ mới.

GPS spoofer được làm bằng các linh kiện có sẵn trong các cửa hiệu bán đồ điện tử bình thường. Việc lắp ráp hệ thống không khó. Khó khăn duy nhất khi chế tạo là viết phần mềm vốn không có sẵn trên thị trường.

Theo các nhà nghiên cứu, những kẻ ác ý không khó để tự chế tạo một thiết bị như vậy.  
Từ năm 2015, Mỹ dự định mở không phận cho các chuyến bay của UAV thuộc các cơ quan dân sự. Theo các nhà nghiên cứu của ĐH Tổng hợp Texas, quy định có thể mở ra làn sóng khủng bố mới mà công cụ sẽ là các UAV bị cướp quyền điều khiển.

Theo trưởng nhóm nghiên cứu, điều đó không có nghĩa là thiết bị không thể sử dụng để cướp quyền điều khiển các UAV quân dụng (sử dụng kênh GPS mã hóa) của Bộ Quốc phòng Mỹ vì đó chỉ là vấn để nâng cấp phần mềm và bẻ khóa các thuật toán mã hóa.

Mỹ đang tiến hành một số dự án nghiên cứu nhằm bảo đảm an toàn cho các kênh liên lạc của UAV. Các dự án này được đặc biệt chú trọng sau khi năm 2009, người ta phát hiện ra các phiến quân Iraq sử dụng các đĩa liên lạc vệ tinh và phần mềm mua trên internet để chặn thu tín hiệu video của các UAV Mỹ. Phần mềm nói trên có tên SkyGrabber, được bán với giá 25,95 USD

Theo thông tin của Quân đội Mỹ, việc chặn thu tín hiệu video của UAV được thực hiện ở Iraq từ giữa năm 2008. Phiến quân Iraq làm được việc đó là do, lúc đó, các UAV RQ/MQ-1 Predator và MQ-9 Reaper của Mỹ đã sử dụng các kênh liên lạc không mã hóa.

Tháng 12/2011, Iran đã bắt được UAV trinh sát RQ-170 Sentinel của Mỹ. Iran cho biết, họ chặn bắt được UAV này bằng cách làm ngừng hoạt động hệ thống điều khiển của nó. Tuy nhiên, người ta cũng phỏng đoán, Iran đã sử dụng các hệ thống tác chiến điện tử 1L222 Avtobaza do Nga cung cấp vào tháng 10/2011 để chặn bắt chiếc Sentinel.
 

Iran trưng bày UAV Scan Eagle tịch thu của Mỹ

Ngay sau khi thông tin về việc UAV Scan Eagle của Mỹ bị Iran "bắt sống" được đăng tải trên mạng.
Đoạn clip được phát tán từ trang mạng tiếng Iran YJC.ir (CLB Nhà báo trẻ - Young Journalists Club).

Trong đó, hình ảnh một chiếc Scan Eagle còn khá nguyên vẹn được quay chụp từ nhiều góc độ.

Phông nền phía sau UAV là bản đồ biển Đỏ, Vịnh Aden và eo biển Hormuz.

Chiếc UAV hầu như không phải chịu một hư hại nào, từ camera ghi hình tới cánh quạt và các chi tiết khác đều còn nguyên vẹn.

Trong clip, còn thấy một bàn tay và mũ lưỡi chai của một sĩ quan, có thể người này đang giới thiệu chiến lợi phẩm của Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran.

Sau đó, kênh truyền hình PressTV của Iran cũng có một bản tin nói về thông báo về sự kiện với những hình ảnh chi tiết hơn.
Theo Báo Đất Việt

Những kế hoạch toàn cầu của cơ quan gián điệp Mỹ

Cơ quan tình báo Quốc phòng Mỹ quyết định mở rộng hoạt động đã vốn rất qui mô. Lầu Năm Góc lên kế hoạch tăng nhiều lần con số tình báo viên làm việc ở nước ngoài. Lọt vào tâm điểm danh sách này có các nước Iran, Trung Quốc và Bắc Triều Tiên.
Sau khi làm chủ toàn vẹn ở Trung Đông và phá tan hoang nửa khu vực này trong cuộc theo đuổi bóng ma al-Qaeda, giới quân sự Hoa Kỳ bắt tay tìm kiếm các đối tượng mới. Theo tuyên bố của Lầu Năm Góc, hôm nay Mỹ đang cảm thấy sự đe dọa từ các nhóm Hồi giáo cực đoan di cư đến Châu Phi, nhưng lý do thực sự có thể lại hoàn toàn khác, - đó là nhận xét mà ông Alexei Mukhin, Giám đốc điều hành Trung tâm Thông tin chính trị chia sẻ với đài Tiếng nói nước Nga.
“Tôi nghĩ rằng trên thực tế, tình báo quân sự Mỹ bị thu hút bởi hoạt động tích cực của Trung Quốc trong việc tìm kiếm nguồn nguyên liệu phát triển công nghiệp tại châu Phi, hơn là các nhóm Hồi giáo cực đoan ở đây.”
Ngoài ra, người Mỹ bày tỏ kỳ vọng thắt chặt kiểm soát khả năng chuyển giao vũ khí từ Iran và Bắc Triều Tiên tới các nước khác. Tuy nhiên, ông Alexei Mukhin tin rằng Hoa Kỳ sử dụng sự hợp tác kỹ thuật quân sự của Iran và Bắc Triều Tiên với các nước để biện minh cho ý đồ thâu tóm kiểm soát hai quốc gia này:
“Sự hợp tác kỹ thuật quân sự quốc tế của Iran và Bắc Triều Tiên được Mỹ quan tâm duy nhất nhằm mục tiêu làm mất hoàn toàn uy tín của hai chế độ, đồng thời ẩn giấu một lý do nghiêm trọng và nặng ký là giành giật ủy nhiệm thư hành động quân sự từ Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc để chống lại các quốc gia này.”
Theo ước tính của các phương tiện truyền thông, hiện Mỹ có khoảng 500 nhân viên tình báo quân sự hoạt động ở nước ngoài. Bộ Quốc phòng Mỹ muốn tăng ba lần con số này. Dĩ nhiên là không phải toàn bộ tiềm lực sẽ dùng để thâm nhập vào bí mật của giới Hồi giáo cực đoan và quân đội Trung Quốc.
Theo nhà nghiên cứu Sergey Mikheev, Tổng giám đốc Trung tâm Công nghệ Chính trị, việc tình báo Mỹ mở rộng quy mô hoạt động tại Nga cũng là một mối đe dọa rất thực tế.
“Người Mỹ vẫn tiếp tục cho rằng họ là cường quốc thống trị toàn cầu, họ tuyên bố toàn hành tinh là khu vực ảnh hưởng lợi ích sống còn của mình, và thực tế không có nước nào mà tình báo Mỹ không có hoạt động tích cực. Nga cũng được tình báo Mỹ đặc biệt quan tâm. Nga là quốc gia duy nhất sở hữu tiềm năng vũ khí hạt nhân đủ sức gây thiệt hại nghiêm trọng đối với nền quân sự Hoa Kỳ.”
Vì vậy, có thể chờ đợi trong tương lai các vụ bê bối gián điệp tiếp theo, liên quan đến hoạt động của tình báo quân sự Mỹ trên khắp thế giới.

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

Israel tăng cường triển khai tổ hợp phòng thủ “Vòm sắt”

Không quân Israel đã đưa vào nhiệm vụ tác chiến tổ hợp phòng thủ tên lửa bổ sung “Vòm sắt” (Iron Dome), báo Flightglobal đưa tin. Tổ hợp Iron Dome mới này đã là tổ hợp thứ năm được triển khai ở Israel. Theo BBC, để bao phủ toàn bộ lãnh thổ đất nước cần phải đưa vào nhiệm vụ tác chiến ít nhất năm tổ hợp nữa.
Kể từ khi bắt đầu cuộc xung đột, bốn tổ hợp phòng thủ tên lửa đang hoạt động cho đến thời điểm này đã đánh chặn hơn 100 tên lửa và đạn pháo Palestine. Hiện nay, các nhà chức trách Israel dự định sẽ đẩy nhanh tiến độ triển khai trang bị thêm những tổ hợp phòng chống tên lửa Iron Dome mới.
Tổ hợp Iron Dome được thiết kế để đánh chặn các loại tên lửa khác nhau trong phạm vi 70 km, có khả năng phát hiện nơi chạm đất của vũ khí đối phương và hủy lệnh tiêu diệt nếu chúng rơi xuống khu vực không dân cư.
Theo TNN Nga

Chiến tranh điện tử trong Bão táp sa mạc (phần 3)



Phần 3
Điện tử Đồng Minh và chiến dịch SEAD ở vùng Vịnh đã nhìn thấy sự tàn phá của một hệ thống phòng không rất giống với của Warpac. Điều này đạt được bởi một kết hợp một cách cẩn thận có cấu trúc cứng giết và mềm mại tài sản giết, áp dụng cho các công việc từ một vị trí của sự hiểu biết đầy đủ các mục tiêu và động lực của cuộc chiến điện tử.
Kết quả tuyệt vời của chiến dịch trực tiếp chuẩn bị và khả năng quân Đồng minh, và sau này, chúng tôi sẽ kiểm tra chặt chẽ hơn.
USN / USMC cứng Kill Tài sản - F/A-18, 7E A-, EA-6B và HARM
Các cầu thủ số lượng đáng kể nhất trong chiến dịch Đồng Minh SEAD đình công và máy bay tác chiến điện tử của Hải quân Mỹ. Bản chất của cuộc đình công hải quân truyền thống buộc phải nhấn mạnh vào chiến đấu điện tử và điều này đã được phản ánh trong Hải quân Mỹ áp dụng chính sách, theo đó tất cả các máy bay tấn công được trang bị để mang theo tên lửa chống bức xạ AGM-88 HARM.
Texas Instruments AGM-88 là một sự phát triển của một chương trình bảy mươi để cải thiện trên ARM Việt Nam Shrike thời đại. HARM đã trở thành hoạt động của Hải quân Mỹ Một 7E-vào năm 1984, và là một tên lửa 800 lb đáng kể với một phạm vi vượt quá 10 NM và tốc độ vượt quá Mach 2. Khía cạnh quan trọng của HARM là thông minh (Texas Instruments) người tìm băng thông rộng, trong đó bao gồm các tần số từ các ban nhạc lò vi sóng thấp hơn vào ban nhạc J trên, và hoàn toàn có khả năng phân loại, xác định và ưu tiên các mối đe dọa cho cuộc tấn công tự chủ. Độ chính xác cao hướng được đạt được với một mũi gắn kết hậu thuẫn khoang ăng ten xoắn ốc hình nón, một lớp phủ sóng ăng ten ban từ C đến J ban nhạc. Người tìm kiếm tự trị được tìm kiếm chủ yếu là do Hải quân Mỹ không thể đủ khả năng sang trọng của nền tảng chuyên dụng SEAD, do đó máy bay được xem như là một nền tảng tiềm năng.
Không giống như các vũ khí thông thường có hướng dẫn, các HARM phải giao tiếp với cảnh báo radar của máy bay (hoặc homing) thiết bị và phi hành đoàn của chiếc máy bay, do đó tên lửa được hỗ trợ bởi một máy tính khởi động chuyên dụng, Launch lệnh các máy tính (CLC) trong dịch vụ USN / USMC và tàu bay Launcher Giao diện máy tính (ALIC) trong Không quân Hoa Kỳ F-16 máy bay, được buộc lại thường của máy bay MIL-STD-1553B kỹ thuật số databus. Thông qua một chiếc xe buýt CLC / ALIC nhận được dữ liệu từ tên lửa và các hệ thống EW của máy bay, và máy chủ sẽ gửi tin nhắn đến máy tính nhiệm vụ để hiển thị cho phi hành đoàn. Một cài đặt điển hình là trong F/A-18, trong đó sử dụng một LAU-118 / A phóng gắn liền với một BRU-32 / A giá bom, LAU-118 cung cấp giao diện rốn cần thiết để HARM.
Gắn với CLC HARM có ba chế độ hoạt động cơ bản. Chế độ bảo vệ tự tên lửa bị khóa vào một emitter mà nó được cued để nhận onboard các máy bay ra mắt của, trong Mục tiêu của chế độ Cơ hội của HARM tự chủ tìm kiếm cho mục tiêu đó được hiển thị thực hiện thí điểm các máy tính Launch lệnh, và cuối cùng trong Prebriefed chế độ vũ khí là bắn chống lại một kế hoạch. Không quân Mỹ F-16 ALIC hỗ trợ ba chế độ, vị trí nổi tiếng (POS), Launch-Off-RWR (LOR) và HARM-như cảm biến (HAS), tương tự như chế độ tương ứng USN / USMC.
Chỉ có máy bay được trang bị với các phần mềm thích hợp CLC / ALIC và với giao diện máy tính kiểm soát sứ mệnh / lửa CLC / ALIC có thể bắn các loại vũ khí, những người khác có thể không.
Khi đã khởi động HARM sẽ về nhà vào emitter được lựa chọn và phát nổ hoặc tác động hoặc gần bỏ lỡ, trước đó các mô hình được trang bị với một vụ nổ đầu đạn phân mảnh thông thường, mới hơn mô hình (AGM-88C-1) với trường hợp một đầu đạn prefragmented vonfram được thiết kế để xuyên thủng xe tải radar nhào lộn với những mảnh vận tốc cao, giết nhân viên và thiết bị điện tử chứ không phải là chỉ đơn giản là cởi ăng-ten và dây ăngten, cho phép sau sửa chữa. HARM sử dụng cầu chì gần Motorola DSU-19 quang học linh hoạt. Vũ khí được trang bị với một hoa tiêu quán tính strapdown và trong phạm vi chế độ nổi tiếng sẽ bay một hồ sơ phạm vi tối ưu hóa. Nếu emitter mục tiêu đi ra khỏi không khí, nó sẽ tìm kiếm các mối đe dọa khác và tấn công emitter giá trị cao nhất được tìm thấy. Mô hình bao gồm và sau AGM-88B việc làm EEPROM điện erasable PROM) thư viện mối đe dọa.
Shooters USN của HARM chính F/A-18s, trong đó cũng bao gồm một phần lớn của đội ngũ USMC cánh cố định. Số lượng nhỏ hơn của A-7Es và A 6Es-cũng mang vũ khí, cũng như một phần đáng kể của đội ngũ EA-6B Prowler.
Việc cài đặt F/A-18 sử dụng thông tin mục tiêu từ mũi của HARM gắn kết người tìm kiếm và ALR-67 omni-directional nhận cảnh báo của máy bay, phi công được cung cấp với một danh sách các mục tiêu trong thứ tự giảm dần ưu tiên hiển thị trên một màn hình CRT buồng lái, mục tiêu được lựa chọn với một chuyển đổi ga gắn kết chuỗi thông qua danh sách. ALR-67 kết hợp hình tinh thể cả hai và phần cứng máy thu siêu ngoại sai và bổ sung phạm vi bảo hiểm của HARM, Tuy nhiên nó là một hệ thống rất cơ bản so với các cài đặt máy thu chuyên ngành homing như Không quân Mỹ APR-38/47 trong 4G-F. Như vậy việc cài đặt tổng hợp cung cấp bảo hiểm omnidirectional với độ chính xác hướng thấp, và phạm vi bảo hiểm khu vực phía trước với độ chính xác hướng cao do người tìm kiếm của HARM.
Hải quân Mỹ / USMC cài đặt tinh vi nhất của EA-6B, được tích hợp HARM vào ALQ-99 toàn diện hệ thống của máy bay gây nhiễu chiến thuật (AA 1/89). EA-6B được trang bị với một bộ toàn diện cảnh báo và thu homing và mang các nhà khai thác chuyên gia, điều này cho phép tính chọn lọc cao nhắm mục tiêu của HARM chống lại radar và các nhà khai thác có thể trốn tránh các hệ thống cơ bản hoạt động của phi công và pháo / hoa tiêu trong máy bay tấn công. Sự khác biệt trong khả năng này là rõ ràng nhất trong một môi trường mật độ cao mối đe dọa, trong đó khối lượng công việc liên quan đến lựa chọn và nhắm mục tiêu một emitter cụ thể có thể là quá nhiều cho một chiếc máy bay với một hệ thống nhận ít có khả năng cảnh báo và điều hành có trình độ ít hơn.
Cam kết của USN máy bay phù hợp với HARM phản ánh trong khối lượng công việc, với 60% tổng số các nhiệm vụ SEAD đã bay trong chiến tranh tuyên bố chủ quyền Hải quân Mỹ, trong đó cung cấp hộ tống gây nhiễu và SEAD cho các gói tấn công nhiều hỗn hợp.
Không quân Hoa Kỳ cứng Kill - F-4G, F-16C và HARM
Không quân Mỹ đã triển khai chuyên dụng F-4G Wild Weasel (xem AA 7/86) đến vùng Vịnh, các hậu duệ trực hệ của các Weasels Việt Nam thời kỳ. F-4G mang APR-47, một cách tinh vi tầm xa homing nhận hệ thống được thiết kế để xác định vị trí, xác định và theo dõi một loạt các phát thải trong một môi trường tín hiệu mật độ cao. Sử dụng hệ thống ăng-ten giao thoa của nó APR-47 sẽ xác định một emitter với độ chính xác chiều cao, trong khi cung cấp dữ liệu liên tục thời gian vị trí thực sự trước những tên lửa HARM vận chuyển bằng máy bay. Sự kết hợp của một bộ tiếp nhận chính xác hướng tìm kiếm với phạm vi bảo hiểm omnidirectional, khác nhau, về phát thải và khả năng để sắp xếp và theo dõi một số lượng lớn của các nước phát thải đồng thời, với một nhà điều hành ghế sau chuyên gia cung cấp F-4G với một khả năng duy nhất mạnh để lựa chọn nhắm mục tiêu và phát tấn công . Khả năng này được tăng cường bởi khả năng ăn nhắm mục tiêu thông tin cho các máy bay khác được trang bị phù hợp.
Các F-4G/APR-47 hỗ trợ HARM trong hai chế độ, chặn trước (PE), một loạt được biết đến bế tắc chế độ, và tấn công điều (DA) một phạm vi được biết hoặc chế độ không rõ với thời gian phản ứng ngắn. Cả hai chế độ hỗ trợ ra mắt khỏi trục.
Ban đầu triển khai TFS 561 thứ 35 TFW triển khai từ George AFB ở California Sheikh Isa tại Bahrain, tiếp theo 12 máy bay của TFS 81 của TFW 52 tại Spangdahlem, và sau đó thêm 12 từ các TFS 480 của 52, những thuộc TFW 35 (tạm thời) để tạo thành một cánh hợp. Các TFS 23 của 52 triển khai lực lượng hỗn hợp F-4G/F-16C Incirlik ở Thổ Nhĩ Kỳ. Trong các hoạt động lực lượng hỗn hợp, F-16Cs, được trang bị cho HARM, bay hộ tống không khí không cho 4Gs-F và thực hiện các tác hại để đạt các mục tiêu prebriefed, để lại các mục tiêu di động khó khăn để F-4Gs.
F-4Gs hoạt động mạnh nhất trong ba ngày đầu của cuộc chiến, khi mục tiêu đầy dẫy và Iraq đã không ngần ngại bật thiết bị của họ. Tại thời điểm này trong thời gian Weasels 'đi / không đi-định mục cho một gói đình công, tức là không có Weasels, không có đình công. Chiếc máy bay tập trung vào phòng thủ khu vực và điểm quốc phòng SAM hệ thống, với mục tiêu thảo luận trước đó.
Vào cuối tuần đầu tiên người Iraq nhận ra rằng chiến dịch SEAD đã được cụ thể nhằm xoá SAM của họ và khả năng radar GCI / EW và lúc đó họ cố tình đóng cửa như nhiều hệ thống như họ có thể, tháo dỡ và ngụy trang nhiều người trong số này để tránh tấn công, trong khi họ cũng bắt đầu bố trí lại các tài sản không khí còn lại ra Bắc để đưa chúng ra khỏi tầm với của hầu hết các máy bay Đồng Minh.
Một khi mặt sau của các IADS Iraq đã bị phá vỡ, các của Weasel chiến thuật chuyển theo hướng giữ còn lại SAM hệ thống ra khỏi không khí bởi sự hiện diện một mình, thường một cặp F-4Gs trang với HARM sẽ tuần tra một khu vực và hộ tống bất kỳ máy bay tấn công đến, sau đó rút để tiếp nhiên liệu từ một tàu chở dầu trong khi một cặp đã diễn ra. Những phi vụ này thường kéo dài 4 giờ, hộ tống 30 phút ngắn chạy xen kẽ với refuellings.
Weasel phi đội Không quân Mỹ đã tìm thấy một phần ngày càng tăng của máy bay đã được trở lại với tác hại không nung do thiếu khí thải để hướng dẫn, kết quả là máy bay được nạp với bom, tên lửa Maverick TV hướng dẫn và bom chùm Ngoài tác hại. Có hai khía cạnh quyết định này, một trong những mức độ suy giảm của hoạt động emitter phủ nhận nhắm mục tiêu, mục tiêu hoàn toàn phá hủy khả năng của người Iraq chứ không phải chỉ đơn thuần là tước ăng-ten, cho phép một radar được sau đó được sửa chữa hoặc xây dựng lại.
Chồn vũ khí của sự lựa chọn cho các trang web ngăn chặn AAA và không phát CBU-87 / B ảnh hưởng kết hợp Bomblet (CEB) cụm đạn dược. CBU-87 sử dụng một thiết bị phân phối tiêu chuẩn Suu-65 / B (tức là bom cơ thể) đã canted vây đuôi quay quả lên đến 2500 RPM sau khi được thả từ máy bay và triển khai vây. Doppler cầu chì gần An FZU-37 / B được trang bị để cung cấp phát hành submunition ở độ cao lập trình, spin của vũ khí gây ra các submunitions bị đẩy ra trong một mô hình xuyến về quả. BLU-97 / B vây submunitions chậm phát triển có một khoản phí có hình dạng, kết hợp với một trường hợp phân mảnh và yếu tố gây cháy gây thiệt hại trên một phổ rộng các mục tiêu.
Quan tâm đặc biệt đến Weasels SAM phóng và xe Điện thoại, như mục tiêu phát không, sẽ không thu hút các tác hại như hướng dẫn các radar của chúng đã làm. Đây là những hệ thống săn lùng và tiêu diệt, nơi mà vũ khí vẫn các Weasels chi tiêu chống lại các mục tiêu của cơ hội trên đường về nhà.
Vào cuối của hoạt động emitter chiến dịch giảm xuống Weasels không và nhiều retasked CAP máy bay chiến đấu, nhiệm vụ tấn công, tấn công nhà máy điện, HAS và các mục tiêu khác. Một nhiệm vụ đáng chú ý là một cuộc đột kích bởi Maverick bắn F-4Gs nhà máy lọc dầu Baiji, khiến đám cháy trong hơn một tuần.
Trong quan điểm, điều hành các hoạt động quân Hoa Kỳ Weasel nhiều hơn bất cứ điều gì giống như những người của thời kỳ Việt Nam, với sự trở lại với ý tưởng của đàn áp gây chết người hoàn chỉnh với một loạt các vũ khí (mặc dù những người theo chủ nghĩa thuần túy có thể lập luận thêm rằng chiến dịch nợ RAF / Không lực Lục quân Hoa Kỳ hoạt động 2ATAF SEAD , 1944). Bahrain dựa trên 35 TFW bay 2.331 phi vụ cho 8.587 giờ, bắn gần 1.000 tác hại, hai chục AGM-45 chim bách thanh.
RAF cứng Kill - The Tornado và ALARM
ARM của RAF là BAe ALARM, một vũ khí mới hơn HARM của Mỹ, được thiết kế với một phạm vi rộng hơn các chế độ hoạt động. Báo động được thiết kế cho SEAD và tự bảo vệ của Tornado RAF, Jaguar và Sea Harrier, mặc dù tại thời điểm này chỉ thực bởi GR.1s Tornado sửa đổi phù hợp.
Alarm là như HARM một vũ khí tự trị thông minh với một người tìm kiếm dẫn đường băng rộng, không giống như HARM, tuy nhiên nó có thể đi lang thang và do đó là một vũ khí phù hợp hơn cho SEAD của máy bay tấn công không chuyên. Lập trình đầy đủ trong phần mềm, báo thức tốt nhất là sử dụng bởi 1553B xe buýt được trang bị máy bay hoặc hệ thống điều khiển hỏa lực EW có thể trực tiếp tương tác với các loại vũ khí cho đến khi ra mắt, nếu cần thiết thay đổi việc lựa chọn loại mục tiêu và vị trí. Tên lửa nhận được cập nhật vị trí từ máy bay ra mắt cho đến khi ra mắt. Alarm có bốn chế độ hoạt động chính.
Trong chế độ trực tiếp tên lửa được lập trình trước khi khởi động với một tập tin mối đe dọa ưu tiên, sau đó bắn vào mục tiêu, thậm chí từ độ cao rất thấp, bật lên cho giai đoạn giữa khóa học lập trình, sau đó bắt đầu một tìm kiếm trong một hộp được lập trình và ổ khóa trên emitter ưu tiên cao nhất phát hiện và gia đình tác động. Cho đến khi tên lửa được cam kết thiết bị đầu cuối homing tự chủ sẽ thay đổi lựa chọn mục tiêu của mình nếu một emitter giá trị cao hơn được phát hiện.
Ở chế độ kép, các báo động sẽ tối đa hóa thời gian trong thời gian đó, nó có thể đe dọa một emitter. Nếu các emitter tỏa các báo động sẽ tấn công như trong chế độ trực tiếp, nếu nó tắt, các báo sẽ tiến hành một điểm trên emitter nơi triển khai một cái dù và loiters (Anh nguồn cho thấy một leo lên đến 70.000 ft). Nếu emitter bật, nhảy dù được vứt bỏ và lặn báo vào mục tiêu.
Trong chế độ này đi lang thang báo trực tiếp tiến hành trên mục tiêu và triển khai vãng quanh dù, cho đến khi emitter được kích hoạt.
Trong chế độ này Suppression Hành lang / Area báo là bắn trong hướng phát thải, vị trí trong số đó có thể không được biết chính xác. Tên lửa sau đó tự chủ lựa chọn mục tiêu ưu tiên cao nhất để tấn công.
Alarm là nhẹ hơn so với HARM tại 583 lb, cho phép một tải tốt hơn trên máy bay điển hình đàn áp quốc phòng. Nó sử dụng một đơn vị điều hướng quán tính strapdown người tìm kiếm dẫn đường radar, và được trang bị một đầu đạn phân mảnh hình thành trước để gây chết tối đa.
RAF đã có tổng cộng chín GR.1s Tornado trang bị cho các báo động trong vùng Vịnh, gần như tất cả 'mượn' từ 9 Sqn, nhưng đã bay bởi phi hành đoàn từ 20 Sqn. Chiếc máy bay bay từ Tabuk ở Saudi Arabia. Một tải điển hình là ba vòng trên các đài thân máy bay.
Nhiệm vụ điển hình liên quan đến báo ra mắt máy bay SEAD trên trục riêng biệt để lực lượng tấn công vào, với các tên lửa bắn trong chế độ đi lang thang. Giao hàng điển hình liên quan đến một pullup ngắn trước khi khởi động vũ khí, sau đó tên lửa dốc leo lên đài. Các báo cáo cho rằng các phi công không quen với vũ khí thường được báo động khi nhìn lên trên streaking tên lửa từ độ cao thấp (không có ý định chơi chữ), tin rằng nó là một SAM.
Tổng cộng, RAF bay 24 nhiệm vụ báo động, bao gồm 52 phi xuất trong đó có 121 viên đạn đã được bắn. Việc cung cấp tên lửa đã kiệt sức giữa tháng Hai, sau khi nhiệm vụ SEAD đã được giao cho Không quân Hoa Kỳ Weasels. Bởi thời gian đó, có rất ít Iraq emitter hoạt động còn lại.
Hỗ trợ Jammer - EA-6B, EF-111A và EC-130 Gọi Compass
Các thiết bị làm nhiễu hỗ trợ mạnh nhất trong chiến dịch Hải quân Mỹ / USMC EA-6B Prowlers, trong đó cung cấp phạm vi bảo hiểm trên tất cả các ban nhạc. Của Không quân Hoa Kỳ EF-111As bỏ lỡ kế hoạch nâng cấp để tranh chấp ALQ-99E giữa Không quân Hoa Kỳ và nhà thầu chính do, dẫn đến việc hủy bỏ nâng cấp để cung cấp bảo hiểm ban nhạc cao. Tuy nhiên, việc kiểm kê Iraq chứa một tỷ lệ lớn cũ radar băng tần thấp hơn của Liên Xô xây dựng hiện có ALQ 99E thích hợp.
Cả hai chiếc máy bay này đã thực hiện một vai trò quan trọng trong chiến dịch, bay gây nhiễu bế tắc và gây nhiễu hộ tống cho các gói cuộc đình công của Không quân Hoa Kỳ, RAF, Ả Rập, Ý và máy bay USN / USMC. Vì vậy, quan trọng là những thiết bị làm nhiễu hỗ trợ trong giai đoạn mở đầu của trận đấu, họ đã được chỉ định đi / không đi 'mục trong một gói đình công. Hải quân Mỹ triển khai tổng cộng 27 Prowlers và Thủy quân lục chiến 12 (VMAQ-2), Không quân Mỹ triển khai Ravens từ cả hai ECS 390 và 42 tại Taif và Incirlik.
Ravens và Prowlers cung cấp tiếng ồn và nhiễu lừa dối của GCI / EW và mua lại và radar theo dõi để ngăn chặn các từ cung cấp thông tin nhắm mục tiêu các hệ thống TLPK, ngoài một số Prowlers cũng đã cung cấp thông tin gây nhiễu chống lại GCI và SAM VHF / UHF truyền thông liên kết bằng cách sử dụng của họ thấp ban nhạc ALQ-149 quả, cũng có hiệu quả chống lại radar băng tần thấp như phần còn lại Spoon. Kết quả là, các hệ thống SAM Iraq đã không thể tập trung và phối hợp lửa của họ vào các mục tiêu cá nhân, nếu họ thậm chí có thể xác định các.
Một khía cạnh thú vị của hoạt động gây nhiễu hỗ trợ là gây nhiễu bế tắc cung cấp cho các máy bay chiến đấu F-117A Stealth thâm nhập. Niềm tin thông thường rằng các máy bay tàng hình là vô hình là radar sai, họ chỉ đơn thuần là ít bị phát hiện hơn. Tương tự như vậy, niềm tin rằng máy bay tàng hình không thể được hưởng lợi từ gây nhiễu là bằng nhau sai (xem AA 12/90, 5/87). Gây nhiễu một cung cấp là giảm trong việc bảo vệ sự nhạy cảm radar để làm cho một máy bay tàng hình nếu không được phát hiện trong nước có hiệu quả vô hình, bằng cách chôn trở lại của mình trong tiếng ồn. Điều này đã được thực hiện thành công trên một số lượng các cuộc tấn công khi hỗ trợ thiết bị làm nhiễu bức xạ như F-117As đóng cửa vào mục tiêu, che giấu chúng hoàn toàn. Theo một số nguồn tin, thực hành này sau đó đã được ngưng vì nó đã được tìm thấy rằng người Iraq bắt đầu bắn đập mù AAA khi gây nhiễu đã được phát hiện, mặc dù độ cao hoạt động của F-117A điều này là không thể có được một vấn đề.
Nạn nhân duy nhất của chiến dịch là EF-111A, ảnh hưởng đến mặt đất khi nó trốn tránh SAM ở mức thấp gần biên giới Ả Rập. Đáng buồn thay các phi hành đoàn đã chết khi các viên nang tống máu thất bại.
Các máy bay EC-130 Compass Gọi cung cấp thông tin gây nhiễu của GCI liên kết và liên kết lệnh để hệ thống SAM và AAA, buộc người Iraq dựa vào điện thoại cố định băng thông thấp hơn đáng kể. Những máy bay này làm việc nhiều giờ, đứng ở gần ranh giới không phận Iraq và đổ rác vào sóng của Iraq. Trong khi không nhận được vùng phủ sóng của các thiết bị làm nhiễu máy bay phản lực hỗ trợ nhanh, EC-130 thực hiện một vai trò quan trọng đặc biệt trong giai đoạn đầu của cuộc xung đột.
Vai trò của các thiết bị làm nhiễu hỗ trợ trong chiến dịch đã bị lu mờ bởi chiến dịch SEAD stunningly thành công gây chết người, tuy nhiên chúng tôi không phải bỏ qua thực tế là tiêu hao tổng hợp thấp trực tiếp để hỗ trợ gây nhiễu, đặc biệt là trong giai đoạn đầu của chiến dịch SEAD Iraq giữ lại tài sản đủ để làm ướt máy bay SEAD hộ tống với các mục tiêu. Bất kỳ chiến dịch chiến tranh tiêu hao cần có thời gian có hiệu quả, tức là kết quả là không bao giờ tức thời, và việc sử dụng gây nhiễu mềm hỗ trợ kill cung cấp một bộ đệm hữu ích nhất thù địch bằng cách ức chế khả năng phòng không cho đến khi tiêu hao đạt đến một mức quyết định. Do đó, các chiến dịch hỗ trợ gây nhiễu phải được đánh giá là một thành công nhiều như chiến dịch SEAD, được nó nếu không thì số liệu tiêu hao sẽ khác hơn nhiều.
Các biện pháp truy cập điện tử phòng thủ
Khía cạnh cuối cùng của Đồng minh chiến lược ba mũi nhọn là việc áp dụng phòng thủ ECM (DECM) để bảo vệ máy bay Đồng Minh từ những SAM mà xâm nhập gây nhiễu và phạm vi bảo hiểm SEAD của các gói đình công.
Nhiều máy bay được triển khai tại các rạp chiếu phim thiếu nội bộ ECM. Tất cả các máy bay chiến thuật Hải quân Mỹ tiến hành các thiết bị làm nhiễu nội bộ, trong hầu hết các trường hợp Sanders ALQ-126A hoặc B trackbreakers, bổ sung bởi các trackbreaker ALQ-162.
ALQ-126B là một quyền lực quản lý gây nhiễu với vùng phủ sóng đến các băng I / J, có khả năng cung cấp vượt quá 1 kW điện mỗi ban nhạc đạt từ 4-5% chu kỳ nhiệm vụ. Một trackbreaker được thiết kế để đánh bại xung chế độ SAM và radar AAA, chế độ ALQ-126B bao gồm mainlobe tẩy trống, nghịch đảo con-scan, phạm vi cửa khẩu kéo và quét sóng vuông mà làm cho nó đặc biệt mạnh mẽ đối với thành lập hệ thống của Liên Xô như quét conically theo dõi Flush SA-6/Straight / radar chiếu sáng hoặc Dish lửa ZSU-23-4P/Gun radar kiểm soát. Việc cài đặt 126B thường sử dụng ăng-ten phía trước và phía sau với 60 beamwidth độ và mức độ trầm cảm 15 để trang trải các mối đe dọa bề mặt. Nhiều máy bay số 126 được bổ sung bởi ALQ-162 mà là một trackbreaker chuyên làn sóng liên tục (CW) được thiết kế để đánh bại các thiết bị như người tìm SARH SA-6 tên lửa.
Tất cả các máy bay chiến thuật USN / USMC thực nhận cảnh báo nội bộ, trong tất cả các trường hợp một trong hai tiêu chuẩn ALR-67 hoặc máy bay cũ, ALR-45 và 45F Những nhận được hệ thống kết hợp thu video pha lê, superhets và ban nhạc một máy thu thấp. Bốn anten khoang hậu thuẫn xoắn ốc được sử dụng để phát hiện hướng mối đe dọa. Một số máy bay cũ có Sail tháng tư-43 Compass bổ sung / chiều kim đồng hồ C / D nhận ban nhạc cảnh báo khởi động, chặn và phân tích đường lên lệnh tín hiệu kết hợp với các tên lửa SAM như SA-2, SA-3 và SA-6. Sự phụ thuộc đáng kể tên lửa SAM của Liên Xô khi uplinks lệnh và các cảnh báo theo dõi (xem Phần bảng 1) làm cho dấu hiệu rõ ràng của nhà nước tham gia.
Sự chú ý của USN để DECM trong máy bay chiến thuật không phù hợp bởi Không quân Hoa Kỳ. Hàng tồn kho chiến thuật của Không quân Hoa Kỳ, chỉ có tầm xa F-111 và F-15 thực trackbreakers nội bộ. 15C F-và E thực hiện các dẫn xuất của ALQ-135 cơ bản TEWS, một hệ thống có khả năng với phạm vi bảo hiểm ban nhạc cao, trong đó có ít nguồn mở đã được xuất bản. Các F/EF-111A/E/F thực hiện các mô hình khác nhau của các ALQ-94/137, xung kết hợp một chế độ và lừa dối CW và gây nhiễu tiếng ồn với ba hệ thống con bao phủ thấp (E / F), mid (G / H) và cao (I / J) ban nhạc với mũi và trong một số khung máy bay, bảo hiểm phía sau.
F-16, F-4Gs, RF-4C và 10s-thiếu thiết bị làm nhiễu nội bộ, F-16C đặc biệt bỏ lỡ kế hoạch nâng cấp các dịch vụ doanh nội bộ ALQ-165 ASPJ. Điều này tạo ra nỗi đau khổ nhiều cho Không quân Hoa Kỳ, đã được trái với nhiệm vụ phân phối cổ phiếu ít ỏi của các thiết bị làm nhiễu có vỏ trong số gần đến 1.000 máy bay. Trong số các loại mới nhất, ALQ-131 Block 2, chỉ có 260 đã có sẵn, bổ sung cho 130 Khối mô hình cũ hơn 1 vỏ yêu cầu lựa chọn thí điểm chế độ gây nhiễu. Ngoài ra để 131s, Không quân Mỹ cũng có 250 cũ ALQ-119s và 50 Việt Nam thời đại ALQ-101, nhiều trong số đó có thể thấy hành động trên Hà Nội. F-4Gs được trang bị với Raytheon ALQ-184s, được nâng cấp từ ALQ-119s.
Tình trạng này đã tạo ra nhiều áp lực trên SEAD và các lực lượng gây nhiễu hỗ trợ, đặc biệt là kể từ khi chỉ có 131 và 184 có thể đối phó với các mối đe dọa mới hơn, do đó để lại F-16 và A 10 nếu không dễ bị cháy từ các loại vũ khí như SA-6 và SA -8 hoặc Roland. May mắn thay, MTBF của vỏ mới là gương mẫu, 131 thể hiện 180 giờ (tức là bốn lần thiết kế spec) giữa thất bại, do đó cho phép cho cúp pod do thời gian chết ít.
Westinghouse ALQ-131 (V) pod gây nhiễu tiêu chuẩn của Không quân Hoa Kỳ, phát triển từ trước đó ALQ-119 (V), lần lượt hình thành và phát triển từ thời ALQ-101 và QRC-335 chương trình Việt Nam. 131 được thiết kế như một hệ thống đầy đủ mô-đun, làm mát có đầy đủ tự và các chức năng hỗ trợ. Hệ thống được xây dựng xung quanh một mô-đun C / I (Control / Interface), trong đó có một máy tính kỹ thuật số và một máy phát điện có thể lập trình dạng sóng kỹ thuật số, sau này cho ăn một mảng của mô-đun gây nhiễu. Hệ thống có thể được slaved RWR của một máy bay hoặc kiểm soát bởi một module quản lý nội bộ quyền lực, và được báo cáo là cung cấp một loạt các chế độ gây nhiễu tiếng ồn và sự lừa dối.
Raytheon của ALQ-184 (V) là một người mới cũng xuất phát từ gia đình ALQ 119-. Nó sử dụng Rotman lense ăng-ten và cung cấp các chế độ gây nhiễu tiếng ồn và sự lừa dối, trong các hoạt động này như là một lặp lại sự lừa dối.
Không quân Hoa Kỳ radar cảnh báo tài sản không kém phần đa dạng hơn so với các tài sản DECM của họ. Máy bay chiến thuật cũ hơn như F-4 và A-10 phiên bản thực của gia đình ALR-46 tiêu chuẩn, có khả năng xử lý lên đến 16 phát đe dọa đồng thời, thường được bổ sung bởi một ban nhạc thấp C / D Compass Sail ALR-64 ra mắt hệ thống cảnh báo . ALR-46 là một tinh thể thu video thông thường với một tứ của ăng-ten khoang xoắn ốc hậu thuẫn cho phát hiện hướng. 16 F-thực hiện các ALR-69 mà là một tăng cường ALR-46 với các thiết bị tích hợp Sail Compass, và bộ nhận lựa chọn tần số, có khả năng sau này phân tích truyền hướng dẫn để xác định hướng mà từ đó các tên lửa đang đến gần.
F-111 và F-15 thực hiện loại thiết bị cảnh báo cụ thể. 15C F-/ E thực ban nhạc có khả năng EJ ALR-56c, một chuyển đổi kép H / I / J thu siêu ngoại ban nhạc, bổ sung bởi một ALQ-128 thu biện pháp đối phó, trong khi F-111E / F tiến thế hệ thứ ba của CJ ban nhạc ALR-62 cảnh báo và hệ thống dẫn đường, hóa thân hiện tại bao gồm một máy thu đo tần số tức thời cho việc tìm kiếm hướng chính xác. EF-111A mang một subtype sửa đổi, ALR-62 (V) 4 phương tiện để "xem xét thông qua gây nhiễu ALQ-99E.
Trong chừng mực có thể được thành lập từ các nguồn mở, Không quân Mỹ và Hải quân Hoa Kỳ khác biệt đáng kể trong các chiến lược của mình cho việc thiết kế các hệ thống DECM, Hải quân tập trung vào kỹ thuật trackbreaking cụ thể được thiết kế để đánh bại các hệ thống điều khiển hỏa lực, trong khi đó không quân nơi tập trung nhiều hơn về chung chung kỹ thuật để đánh bại các hệ thống radar kiểm soát mua lại và lửa. Trong khi điều này nhiều hơn bất cứ điều gì phản ánh sự khác biệt giữa môi trường hải quân và môi trường trận chiến không khí đất, nó có lợi ích trình bày một đối thủ với một mảng đa dạng của kỹ thuật gây nhiễu để đối phó với.
Ở Vịnh hiệu ứng này đã được tăng cường hơn nữa sự hiện diện của RAF, người sử dụng sở hữu thiết bị DECM duy nhất của họ. GR.1 Tornado mang một nội Marconi Radar Homing và Cảnh báo nhận (RHWR) để phát hiện mối đe dọa, và lừa dối Skyshadow pod gây nhiễu. RHWR bao gồm C ban nhạc J, và sẽ xác định và phân loại radar AI, SAM và mua lại và theo dõi radar AAA và khí thải hướng dẫn tên lửa. Hệ thống này cung cấp cảnh báo tầm xa và dẫn đường trong đó hàm ý việc sử dụng các máy thu siêu. Pod trackbreaker Skyshadow đồng thời chống lại chế độ xung và phát sóng liên tục với góc độ và kỹ thuật từ chối phạm vi, và sẽ tự động ưu tiên các mối đe dọa và chọn các kỹ thuật gây nhiễu và mức năng lượng phù hợp.
Ngoài ra, gạch hấp thụ radar đã được gắn liền với các cửa hút gió để cung cấp một giảm hữu ích trong phần chéo phía trước radar, tăng cường hiệu lực của gây nhiễu của Skyshadow khi đóng vào một mục tiêu. Của RAF Jaguars mang vỏ ALQ-101-10 gây nhiễu ngoài đến một RWR nội bộ. RAF chi tiêu nhiều nỗ lực, như người Mỹ, trong giai đoạn trước chiến tranh để đảm bảo rằng các thư viện mối đe dọa trong các thiết bị làm nhiễu đến nay. Việc kết hợp của thiết bị rất cũ và rất mới xây dựng của Liên Xô, bổ sung bằng các thiết bị phương Tây, và không có kế hoạch cho môi trường vừa cao / độ cao hoạt động, dẫn đến nhiều nỗ lực phát triển phần mềm để đảm bảo rằng tất cả các mối đe dọa đã được bảo hiểm.
Những nỗ lực của Đồng Minh DECM được trợ giúp rất nhiều bởi thực tế, rằng tất cả các mối đe dọa của các hệ thống trong nhà hát nổi tiếng (Phần 1), mặc dù trong hindsight này cũng đã được thực sự của một cuộc xung đột Warpac / NATO, Liên Xô không đã triển khai mới SA-10, SA-11 và SA-12 trong sức mạnh cho tiền tuyến vì sợ ảnh hưởng đến họ Allied Elint Tỷ lệ tổn thất thấp tổng hợp đã chứng minh cho hiệu quả của các thiết bị, như hầu hết SAM đưa ra đã đi đạn đạo ngay cả khi hướng dẫn.
Bài học cho Úc
Thế giới đã không chứng kiến một trận chiến điện tử tàn bạo như vậy trong vùng Vịnh kể từ cuộc xâm lược của quân đồng minh châu Âu vào năm 1944. Đáng kể, chi phí hệ thống của Đồng Minh về năng lực warfighting điện tử trong hai thập kỷ qua đã mang lại cổ tức đáng kể. Nhiều hơn như vậy kể từ khi đối thủ là một bản sao của kế hoạch cho mối đe dọa, Warpac Cộng sản, và có một hệ thống phòng không của mật độ tương tự mặc dù khả năng thấp hơn so với trước đây Western TVD PVO và PVO-SV (quân đội) triển khai Đáng kể, hầu hết các hệ thống được triển khai do Liên Xô ở châu Âu giống với những người ở Iraq, hoặc các mô hình sau cùng loại. Khái niệm rằng cồng kềnh SA-4 và hệ thống SA-5, và di động mới SA-10, SA-11 và SA-12 đã thực hiện cho những con số và khả năng bổ sung tài sản của Allied chiến đấu điện tử trong nhà hát đó là khó khăn để hỗ trợ .
Điều này cho thấy là NATO Warpac trung ương châu Âu không khí trận chiến sẽ có thể theo một khóa học tương tự, dẫn đến sự thất bại IADS của Cộng sản trong vòng một tuần hoặc lâu hơn, lần lượt dẫn đến ưu thế trên không trong tuần tiếp theo, như Cộng sản lực lượng không quân sẽ phải héo dưới ngọn lửa của chiến dịch truy cập không khí Đồng Minh. May mắn là điều này không bao giờ có xảy ra và thế giới đã được tha không thể tránh khỏi những phản ứng hạt nhân cho cuộc chiến đấu không khí bị mất và do đó tổng số thất bại thông thường thông qua tiêu hao bằng đường hàng không.
Một số quan sát thú vị phải được thực hiện. Đầu tiên và quan trọng nhất là thực tế rằng cuộc chiến điện tử phải trước khi mở cuộc chiến truy cập không khí. Việc đạt được ưu thế trên không đòi hỏi phải đạt được tính ưu điện - điều khiển sóng sẽ kiểm soát bầu trời.
Có thể là không có nghi ngờ rằng các mô hình thành lập của không quân, tức là các trận chiến truy cập-không khí để đạt được lệnh của không khí, theo sau bởi các chiến dịch ngăn chặn để gây tiêu hao, phải được mở rộng bởi các giới thiệu của một chiến dịch điện tử làm tê liệt của đối thủ C3 và IADS, như là một tiền thân của săn bắn xuống khả năng của đối phương không khí. Nó phải được lưu ý rằng trong khi các mục tiêu quan trọng nhất của các chiến dịch điện tử luôn luôn là tiêu hủy khả năng của đối phương phòng thủ không khí, bao gồm hệ thống C3 tổng số của đối phương như là một mục tiêu cho cuộc tấn công còn đã tiến bộ quá trình của các chiến dịch ngăn chặn chiến lược bằng cách thực hiện của nó đầu tiên giai đoạn đồng thời với chiến dịch điện tử.
Chiến tranh vùng Vịnh là một trong những mặt vì trận chiến điện tử rất mất cân đối. Hoa Kỳ và Vương quốc Anh được công nhận là có khả năng nhất ở phương Tây, trong chừng mực khả năng chiến đấu điện tử đi, trong khi người Iraq đã hoàn toàn lạc lõng trong kỷ luật, nếu họ ở tất cả công nhận sự tồn tại của nó như vậy. Bao nhiêu đổ lỗi cho thất bại của Iraq phải là do ngu dốt Iraq ở một mức độ lệnh cấp cao và các hoạt động, kém khả năng ở rìa cắt, và bao nhiêu là do sai sót cơ bản trong học thuyết chiến đấu của Liên Xô không khí, có thể là khó khăn để xác định. Điều chắc chắn là mà ngay cả lực lượng phòng không cực kỳ có thẩm quyền sẽ không thực hiện tốt một khi mạng C3 của họ tan vỡ. Một hệ thống tập trung cao độ giống không có khả năng hoạt động mà không có một mạng lưới C3 và do đó hiệu quả của việc loại bỏ nó phơi bày những hạn chế cơ bản của hệ thống. Trong thời trang này, các chiến lược gia chiến dịch Đồng Minh được hài hòa của họ để một lỗ hổng cấu trúc cơ bản trong học thuyết chiến Warpac không khí.
Cơn lụt gây nhiễu và tên lửa chống bức xạ đại diện không có gì ít hơn so với một cuộc chiến tranh tiêu hao chống lại các tài sản điện tử. Trong lĩnh vực này, trận chiến điện tử đã có đặc trưng cơ bản của trận chiến không khí, nó là một cuộc chiến tranh tiêu hao. Như vậy nó là một trận chiến di động ban một lợi thế lớn trong việc cho phép lựa chọn vào một cam kết hay không, và di động đó là một thuộc tính của lực lượng không quân tấn công, trọng lượng nặng nề trong lợi của mình.
Một chiếc máy bay có thể mứt và né tránh một tên lửa, trong khi một radar trên đất hoặc hệ thống SAM không mứt cũng không thể né tránh một tên lửa chống bức xạ. Nó chỉ có thể đóng nó xuống và bằng cách làm như vậy rút khỏi sự tham gia, động thái này đơn phương không thể ngăn chặn một máy bay được giao nhiệm vụ SEAD vị và phá hủy tắt radar. Phát Decoy chỉ trì hoãn việc không thể tránh khỏi.
Sau vì thế mà một học thuyết chiến đấu không dựa chủ yếu vào dựa trên radar mặt đất và SAM là tương tự như một học thuyết về pháo đài tĩnh tham gia một lực lượng cơ động đất. Trừ khi lực lượng không quân tấn công đặc biệt bệnh phù hợp với nhiệm vụ, lợi thế phải nằm với kẻ tấn công. Bằng chứng lịch sử một cách dễ dàng hỗ trợ khẳng định này, thời gian chỉ khi SAM phòng thủ dựa trên những thành công trong giai đoạn thoáng qua của triển khai một công nghệ mới (SA-2, 3 trong SEA, SA-6 trong Yom Kippur), một khi những hạn chế của các loại vũ khí mới đã được biết đến cuộc chiến tranh tiêu hao vung trong sự ủng hộ của không lực. Điều này cũng đã được thực sự của SA-10, SA-11 và SA-12 trong bất kỳ cuộc xung đột châu Âu.
Từ quan điểm của Úc, một số vấn đề trở nên rất rõ ràng. Reliance trên một hệ thống phòng không tĩnh là một chiến lược sai lầm như nó buộc một tư thế phòng thủ hợp tài sản không khí trở nên cam kết bảo vệ cơ sở hạ tầng phòng không, chứ không phải là chiến thắng trong chiến dịch tấn công truy cập không khí. Điều này có thể không đủ rõ ràng để các cư sĩ xác định chính sách của Australia trong lĩnh vực này và nó là đến những người biết bấm vigourously đối số này.
Cho dù một mạng lưới OTHB như Jindalee sẽ chứng minh là của một tài sản hơn một lỗ hổng vẫn còn để được nhìn thấy, khi so sánh với một nền tảng chuyển động AEW & C và khó khăn để đạt. Chắc chắn nó đã trở thành phương tiện chủ yếu phát hiện các mối đe dọa gửi đến nó sẽ trở thành một mục tiêu ưu tiên rất cao biện minh cho các chi phí của cuộc đình công SEAD hệ thống, đình công hoặc các hoạt động đặc biệt của các cuộc tấn công tên lửa hành trình của Úc. Cảnh báo thời gian tuy nhiên, bảo vệ nó sẽ hấp thụ tài sản.
Tương tự như các tiện ích của hệ thống SAM và AAA là nghi ngờ. Họ không thể ngăn chặn sức mạnh không quân từ gây tiêu hao và tự gây ra chỉ có vấn đề mức độ tiêu hao trên một lực lượng tấn công. SAM mức thấp là các loại chỉ có sẵn, bằng cách sử dụng PGMs ở độ cao trung bình đánh bại SAM và AAA phòng hoàn toàn. Trong khi ADF là woefully yếu trong lĩnh vực này, nó là giá trị nói rằng các nguồn tài nguyên không nên được chi tiêu trên SAM hoặc AAA. Thành công là chỉ đơn giản là không có.
Một vấn đề khác là của C3 ở miền Bắc sâu, mà luôn luôn là một lỗ hổng cơ bản của ADF. Bất kỳ đối thủ nào là nghiêm trọng sẽ nhắm mục tiêu các trang web C3 cố định và khi làm như vậy sẽ làm cho cuộc sống rất khó khăn cho ADF. Hợp lý biện minh để trang bị cho tàu chở dầu các của RAAF VHF / UHF / truyền hình vệ tinh nền tảng chuyển tiếp thông tin liên lạc / chỉ huy để cung cấp cho một số dự phòng thêm hơn cài đặt cố định (không phải không giống như tàu chở dầu các của RAF), như là có một trường hợp dự phòng hơn nữa thông qua điện thoại di động truyền hình vệ tinh thiết bị đầu cuối thông tin liên lạc trên những gì được dự đoán.
Các lỗ hổng của mạng C3 quốc gia của chúng tôi là một cái gì đó nghiêm túc suy nghĩ, nên chúng tôi đã từng bị lôi kéo trong một brawl khu phố. Khoảng cách những gì họ đang có, làm tê liệt mạng lưới C3 của chúng tôi có thể cho phép một đối thủ tự do đáng kể hoạt động tại miền Bắc. Thiếu bất cứ điều gì thậm chí gần một IADS, vấn đề làm tê liệt của nó không phải là thực sự được áp dụng, nhưng cuộc không chọn lọc hoặc các hoạt động đặc biệt đợt không kích vào các cơ sở radar Jindalee và tiểu học có thể có một hiệu ứng tương tự, chúng ta nên trở nên quá phụ thuộc vào họ. Thực tế là hệ thống tĩnh là mục tiêu mà không thể chạy đi và do đó không thể được dự kiến sẽ tồn tại lâu dài, trừ khi nguồn lực không cân xứng được chỉ định để bảo vệ chúng.
Những gì cần phải được nghiêm túc đặt câu hỏi là sự thất bại của ADF cam kết cho sự phát triển của một gây nhiễu và khả năng hỗ trợ đáng kể SEAD. Nếu một chương trình như vậy tồn tại, đó là một bí mật cũng giữ trong đó có không có bằng chứng có thể nhìn thấy.
Điều này là trái ngược với chương trình ESM của RAAF P-3C, ADF là được một khả năng quá hạn và đáng kể. Trong cuộc đối đầu bất kỳ khả năng để xác định trật tự của cuộc chiến điện tử của đối phương là rất quan trọng. Cho dù điều này được thực hiện bằng máy bay chuyên khoa hoặc bàn giao nhiệm vụ phù hợp và thu ESM P-3Cs là một vấn đề thực hiện. Một khả năng ít trong lĩnh vực này đi một chặng đường rất dài. Chính sách gần đây thông qua của RAAF có được hệ thống EW chỉ với các gói phần mềm hỗ trợ đầy đủ là một bước tiến lớn, như khả năng cập nhật thư viện mối đe dọa một cách nhanh chóng và lặng lẽ là nền tảng cho thành công trong các trò chơi EW. Hệ thống EW với các thư viện mối đe dọa lỗi thời hoặc không phù hợp là vô dụng ballast. Mua hệ thống đóng hộp từ nước ngoài mà không có các gói hỗ trợ phần mềm hoàn toàn là một sự lãng phí tiền thuế của dân.
Phòng thủ khả năng tác chiến điện tử của chúng tôi là tất cả các tiêu chuẩn khiêm tốn và khả năng SEAD không tồn tại. F-111 và F/A-18 mang ECM phòng thủ và RWRs, trong khi P-3 lực lượng mang thiết bị ESM. Không có SEAD hoặc tài sản Jamming Hỗ trợ tác vụ hoặc chức năng chuyên môn và chính sách được đưa ra tại thời điểm viết bài, họ không có khả năng thu được trong tương lai gần. Đây là một điểm yếu lớn bắt nguồn từ sự thiếu định hướng chính sách, lần lượt xuất phát từ sự thiếu hiểu biết trong giới đưa ra quyết định.
Trong khi môi trường khu vực khó có thể biện minh cho một khả năng hỗ trợ gây nhiễu đáng kể và tận tâm, cũng vì lẽ ấy, nếu chúng ta đã đi đến chiến tranh một khả năng như vậy sẽ vô cùng cần thiết. Một thỏa hiệp hữu ích là một khả năng dựa trên vai trò cụ thể thông tin liên lạc điện cao và trái gây nhiễu radar, vận chuyển bằng máy bay chiến thuật tiêu chuẩn hoặc sửa đổi, những ụ đang được nhắm mục tiêu vào các hệ thống mối đe dọa chung chung và nổi tiếng. Đặc biệt GCI / EW radar, radar thu thập và VHF / UHF GCI vệ tinh viễn thông liên kết cần phải được nhắm mục tiêu như ADF không có khả năng để làm như vậy vào thời điểm này.
Một kết hợp của nhiễu tiếng ồn, máy phát điện, mục tiêu sai và trái comjam thực hiện bởi một trong những loại máy bay phản lực chiến thuật có thể chứng minh tính hữu dụng đáng kể, đặc biệt trong giai đoạn mở cửa quan trọng của bất kỳ cuộc xung đột. Thiết kế của vỏ hoặc sửa đổi thiết kế hiện tại ở nước ngoài có thể là một cách hữu ích để phát triển sản xuất EW bản địa và cơ sở hạ tầng hỗ trợ.
Một xem xét giá trị khả năng là một hệ thống emitter vị hoặc hệ thống nhận homing, được trang bị cho một số của khung máy bay phản lực chiến thuật. Một cách tiếp cận sẽ là một cái vỏ centreline với một tứ của giao thoa cơ bản kép (ví dụ như thông thường 5 x xoắn ốc khoang hậu thuẫn), cho ăn thu IFM, toàn bộ hệ thống, do đó có khả năng bảo hiểm 360 độ trong hoạt động từ D ban nhạc đến J ban nhạc. Một cái vỏ như vậy sẽ mang một bộ xử lý để sắp xếp, xác định và xác định vị trí phát thải dựa trên kết quả đầu ra thu. Pod có thể được tích hợp với hệ thống vũ khí của máy bay thông qua xe buýt MUX 1553B. Đây sẽ là một tích hợp hữu ích nhất và tập thể dục phát triển, chừng nào đạt được kinh nghiệm đi (và luân phiên một thiết kế khung máy bay cụ thể cũng có thể được xây dựng). Khách hàng xuất khẩu không cần phải được loại trừ.
Chiến đấu điện tử không phải là ma thuật đen hay khoa học unattainably khó khăn, nó là một kỹ thuật và kỷ luật thành lập hoạt động thành công là đạt được thông qua nỗ lực có hệ thống. Chiến tranh vùng Vịnh đã chứng minh vượt quá bất kỳ nghi ngờ tầm quan trọng trung tâm của chiến đấu điện tử của không quân hiện đại và những người không chú ý đến hôm nay sẽ là ngày mai kẻ thua cuộc. Không hiểu được động lực và chiến lược chiến đấu điện tử là không thể tha thứ được, và những người chống lại việc mua lại các khả năng trong lĩnh vực này hoặc là ngu ngốc hoặc có hiệu lực hành động chống lại lợi ích của Úc. ADF cho đến nay đã chấp nhận tầm quan trọng của chiến đấu điện tử, nhưng chúng tôi vẫn chưa thấy một cam kết nghiêm trọng các nguồn tài nguyên. Hy vọng rằng điều này sẽ xảy ra, nếu không chúng tôi có thể trở thành người thua cuộc trong bất kỳ cuộc xung đột trong tương lai. Tiền lệ đầy đủ có tồn tại.
 Theo Air Warfare

Chiến tranh điện tử trong Bão táp sa mạc (phần 2)



Phần 2
Cuộc tấn công của Đồng Minh về vấn đề Iraq đã chứng kiến sự sụp đổ của một hệ thống phòng không tích hợp ghê gớm, có thể gây chết người bên ngoài hiệp ước Warsaw. Hệ thống Iraq có nhiều điểm chung với hệ thống Xô Viết, bao gồm cả thiết bị, triển khai, học thuyết hoạt động và sự đa dạng của các loại. Dễ dàng mà quân Đồng minh bị tê liệt và sau đó phá hủy hệ thống này đã chứng minh cho sai sót cơ bản trong học thuyết Warpac trận chiến không khí, mà đã có thể có một ảnh hưởng quyết định trong bất kỳ cuộc xung đột NATO Warpac. Điều gì sau là làm thế nào nó đã được thực hiện.
Kế hoạch và chuẩn bị
Đồng minh đã theo dõi IADS Iraq chặt chẽ trong suốt thời gian tích tụ của Lá chắn sa mạc, triển khai một loạt các tài sản Elint (tình báo thu thập điện tử) đến nhà hát. Những tài sản này phục vụ các mục đích chính lập bản đồ ra các thứ tự Iraq điện tử of Battle (EOoB), tức là xác định chính xác các triển khai và thành phần của Iraq không khí pin quốc phòng và hỗ trợ các hệ thống radar và bản đồ ra các trạm và tần số được sử dụng cho lệnh và kiểm soát mạng .
Hệ thống quan trọng được sử dụng là phân nhóm khác nhau của các EC/RC-135 Rivet Joint, bay cao TR-1 (U-2), EP-3 của Hải quân Mỹ và máy bay EKA-3B và của RAF Nimrod R.1. Chiếc máy bay này đã được vị trí chiến lược bao gồm các lĩnh vực cụ thể của bảo hiểm IADS khi máy bay Đồng Minh, trong giai đoạn trước chiến tranh, giả vờ thâm nhập không phận Iraq. Đây là thủ thuật lâu đời nhất trong cuốn sách chiến tranh điện tử và người Iraq đem cho nó nhiều lần, thắp sáng lên radar của chúng để tham gia vào các inbounds sẽ là, làm như vậy họ đã cung cấp những nền tảng Elint giám sát với vị trí của họ và nhận dạng của các hệ thống radar của họ, lần lượt phản bội các thành phần của pin. Nó cũng rất có khả năng là người Iraq đam mê trong sự sang trọng của thử nghiệm trực tiếp và hiệu chuẩn của các radar của chúng, tiếp tục hỗ trợ các nỗ lực của Đồng minh.
Với thiết bị Elint khả năng thích hợp, nó có thể xác định không chỉ là loại emitter, nhưng cũng thường mô hình hay subtype và tiêu chuẩn của hiệu chuẩn, tất cả lượng khí thải theo dõi và ghi lại.
Người Iraq đã vi phạm một nguyên tắc cơ bản của chiến đấu điện tử bằng cách chiếu sáng radar bên ngoài của các cam kết thực tế, và sau đó không di chuyển hoặc reshuffling tài sản của mình để làm mất hiệu lực của Đồng minh do thám. Họ có thực hiện điều thích hợp, họ sẽ di chuyển pin trận địa tên lửa giả, sáng lên trong sự hiện diện của máy bay Đồng Minh Elint, và sau đó được chuyển pin để thực hiện một đề án chiến thuật hay chiến lược của sự lừa dối. Nếu điều này được thực hiện đúng cách, và kiểm soát phát thải kỷ luật thích hợp thực thi, nó trở nên rất khó khăn cho bữa tiệc tấn công để vạch ra những gì các cấu trúc thực sự của IADS mục tiêu. Điều này sẽ làm cho việc lập kế hoạch một cuộc tấn công phủ đầu rất khó khăn, với sự phức tạp ngày càng tăng của sự lừa dối nguy cơ không lấy ra tất cả các tài sản quan trọng trong tăng hit ban đầu bao la.
Vào giữa tháng Giêng, quân Đồng minh đã có một bức tranh toàn diện về IADS Iraq và vị trí tốt cho một đòn knock-out đối với hệ thống, với đáng kể khó giết tài sản đàn áp quốc phòng trong nhà hát. Hệ thống quan trọng là F-4G Wild Weasel, một khung máy bay Phantom được trang bị một radar mạnh, dẫn đường và hệ thống nhận cảnh báo (APR-47 RHAWS), được bổ sung bằng HARM bắn F-16C và F/A-18C. Chiếc máy bay này đã được hỗ trợ thêm bởi Tornado Alarm GR.1s bắn của RAF và HARM có khả năng EA-6B Prowlers, A-7Es và A-6Es của Hải quân Mỹ.
Tài sản gây nhiễu được lắp ráp tại nhà hát bao gồm Không quân Hoa Kỳ EC-130 Compass Gọi bế tắc thông tin liên lạc thiết bị làm nhiễu, Hải quân EA-6B Prowlers và EF-111A Raven của Không quân Hoa Kỳ. Sự tích tụ kéo dài là một lợi ích lớn cho các nước Đồng minh, người sử dụng thời gian để nâng cấp cả phần cứng và phần mềm trong nhiều của các hệ thống gây nhiễu, chính xác phù hợp với hàng tồn kho Iraq. Không giống như Israel vào năm 1973, người thực hiện các thiết bị làm nhiễu sai và nhận cảnh báo mối đe dọa ở bàn tay, quân Đồng minh đã có sản phẩm tốt nhất của trí thông minh và sử dụng nó với đầy đủ.
Các nhà quy hoạch Đồng Minh dự kiến chiến lược ba mũi nhọn cho chiến thắng trận đấu điện tử, tập trung vào việc thực hiện đồng thời các mục tiêu sau đây:
  • đàn áp của hệ thống phòng không đối phương (SEAD) thông qua nhiễu, tên lửa chống bức xạ, mồi bẫy và vũ khí chính xác hướng dẫn giao máy bay thâm nhập và nền tảng bế tắc.
  • làm tê liệt mạng lưới C3 gây nhiễu với EC-130 Compass Gọi máy bay, cho đến khi các nút quan trọng có thể bị phá hủy bởi máy bay tấn công.
  • việc sử dụng của ECM phòng thủ trên tàu bằng cách thâm nhập vào máy bay để đánh bại bất kỳ SAM sẽ nhận được không khí mặc dù các hoạt động trước đó.
Cuộc đảo chính đã được lên kế hoạch tỉ mỉ, với mục tiêu chủ yếu của giai đoạn đầu của chiến dịch SEAD là tình trạng tê liệt mạng GCI / EW sớm nhất có thể thông qua giết radar và các trang web chính C3, điều này có thể đạt được bởi một loạt các cuộc tấn công đồng thời một loạt các loại máy bay khác nhau.
Một khi mạng bị tê liệt, cá nhân khu vực phòng thủ và phòng thủ điểm sẽ phải sáng lên radar địa phương để có được máy bay trong nước Đồng minh và do đó phơi bày bản thân. Khu vực phòng thủ địa phương sau đó sẽ bị tấn công bởi máy bay SEAD thuộc gói đình công trong nước, với các mục tiêu gồm hai phần ngăn chặn tiêu hao của máy bay tấn công và gây tiêu hao khi các yếu tố của IADS, do đó thực hiện giai đoạn hai của chiến dịch SEAD.
Allied nhiệm vụ lập kế hoạch chi tiêu của nỗ lực thiết lập các tiêu chuẩn chưa từng có trong mô hình máy tính trong những giờ đầu tiên của chiến dịch [3], một nỗ lực mà bắt chỉ vài ngày sau khi Iraq xâm chiếm Kuwait. Sử dụng chương trình mô phỏng EADSIM/C3ISIM để phân tích, một nhóm các nhà phân tích đã tạo ra một mô hình cực kỳ chi tiết của IADS Iraq, có chứa các thông số hoạt động, giết xác suất và đặc tính điện từ của các hệ thống được sử dụng. Sử dụng trí thông minh có nguồn gốc từ DIA và JCS, nhóm sau đó đã tạo ra một mô hình cho mạng C3 Iraq kết IADS với nhau.
Với một mô hình cho IADS/C3 Iraq, các nhà phân tích của Không quân Hoa Kỳ sau đó tiếp cận các mức cao Checkmate nhóm kế hoạch hoạt động, các chiến lược gia chịu trách nhiệm cho việc phát triển kế hoạch chiến đấu Đồng minh không khí chiến tranh, và mua lại chi tiết của chiến dịch dự. Với mô hình mô phỏng hoàn chỉnh, hoặc hoàn chỉnh như là có thể với các dữ liệu ở bàn tay, các nhà phân tích chạy các mô phỏng mười lần. Kết quả là một tiêu hao dự kiến không tồi tệ hơn 4% cho những giờ đầu tiên, con số phù hợp với quy định của dự toán ngón tay cái và một Sấm TAC mô phỏng đơn giản chạy trước đó.
Một cuộc thảo luận chi tiết nỗ lực mô phỏng Allied biện minh cho điều trị trong chính nó, những gì là quan trọng là nó cho phép các nhà hoạch định quân đồng minh để khám phá một loạt các chiến lược, chiến thuật cấp đơn vị và triển khai loại máy bay trước khi bắt đầu chiến tranh. Khi thời gian đến, các kế hoạch của Đồng minh chiến đấu đã được cấu trúc và ảnh hưởng của nó hiểu chi tiết, tất cả mọi thứ đã xảy ra vì những lý do cụ thể tại những thời điểm và địa điểm cụ thể.
Các ngày 17 tháng 1 năm 1991 - Coup de Grace
Quân Đồng minh xảy ra lúc khoảng 03:00 giờ giờ địa phương ngày 17 Tháng Một, khi Không quân Hoa Kỳ EF-111A và USN / USMC EA-6B đội nhấn các thiết bị chuyển mạch tỏa ALQ-99 bàn giao tiếp của họ, gây ra một torrent của các tín hiệu gây nhiễu tiếng ồn và lừa dối unto Iraq sóng. Được hỗ trợ bởi nhiễu EC-130 của tất cả các tần số thông tin liên lạc, các bức tường vững chắc của rác thải điện giấu nhiều đợt tấn công của máy bay tấn công trong và tên lửa hành trình, trong khi làm tê liệt mạng lưới thông tin liên lạc của Iraq.
Tên lửa hành trình và máy bay chiến đấu F-117A Stealth xảy ra tại các địa điểm C3 chính, trong khi làn sóng đầu tiên của 12 Không quân Hoa Kỳ F-4Gs và 60 USN / USMC F/A-18s, 7 A-và EA-6Bs bắn AGM-88 HARM chống bức xạ tên lửa vào các hệ thống radar phòng thủ quan trọng và vị trí chiến lược trận địa tên lửa. Trọng lượng của các cuộc tấn công ban đầu là áp đảo, với hàng trăm tác hại bị sa thải trong vài giờ đầu tiên của chiến dịch. Không quân Hoa Kỳ Maj Gen Glosson, giám đốc kế hoạch chiến dịch, báo cáo nói rằng vào thời điểm này trong cuộc tấn công, không ít hơn 200 tác hại enroute các mục tiêu của họ được lựa chọn (tổng số gần đến 2000 vòng đã được bắn trong suốt cuộc xung đột).
Trọng lượng của con số này sẽ không có thể đạt được mà không có Hải quân Mỹ, đã có dây F/A-18s, A 6Es-, A 7Es-và EA-6Bs cho HARM, trong hàng tồn kho của Không quân Hoa Kỳ thực hiện chỉ chuyên ngành F-4Gs đổi Weasel hỗ trợ F-16Cs, phù hợp yêu cầu của Hải quân rằng không ít hơn 80% tác hại bắn trong cuộc tấn công ban đầu đến đường ray ra mắt USN.
Để tiếp tục bất lực mạng C3 Iraq, gây nhiễu do sẽ phải trở lại đường truyền, nhiều người trong số các tên lửa hành trình đã được nhắm mục tiêu tại các trạm điện, bãi phân phối, một phần lớn của các tên lửa hành trình USN pha chế hơn là submunitions các cuộn dẫn đất carbon sợi dây lớn và lặp đi lặp lại gây ra mạch điện ngắn. Hiệu quả là làm tê liệt những thông tin liên lạc và các cơ sở lệnh mà không có hệ thống điện dự phòng (backup), và các liên kết repeatered hoạt động trên điện nguồn điện lưới.
Deception đã được thêm vào kế hoạch trò chơi. Nhóm trinh sát chiến thuật 4468 của Không quân Hoa Kỳ đưa ra nhóm Northrop BQM-74 phá hại Có nghĩa là máy bay không người lái chống lại H-2 và H-3 cảng hàng không, sân, Basra và Baghdad (AA Tháng Chín 92). Bay từ lãnh thổ Ả Rập, máy bay không người lái đã lên trạm trong vùng lân cận của các mục tiêu và bay theo đội hình lỏng lẻo, giả vờ là máy bay ném bom vào. Các nhà khai thác SAM Iraq đã cố gắng để thu hút và ngay lập tức thu hút được các tác hại từ chờ đợi Weasels và Hornets.
Hải quân Mỹ mở rộng khía cạnh này của chiến dịch SEAD bằng cách tung ra một số lượng lớn TALD (Brunswick Tactical Air Ra mắt Decoy) unpowered trượt mồi để dụ dỗ người Iraq vào bắn ra cổ phiếu SAM hạn chế của họ, do đó, đã thành công TALDs Iraq ngoan cố duy trì, cũng vào chiến dịch, rằng họ đã bắn rơi hàng trăm Allied máy bay. Một lần nữa các mồi bẫy mở ra cơ hội cho các mũi chích ngừa HARM. Một lợi ích của việc sử dụng các mồi bẫy như vậy, đặc biệt là với hệ thống SAM tĩnh, là nó buộc chi tiêu của viên đạn đã sẵn sàng trên bệ phóng, để lại một cửa sổ thời gian vài phút hoặc nhiều hơn nữa trong thời gian tải lại của phóng, khi pin có khả năng tự vệ chống lại không khí tấn công và đã thổi vị trí của nó.
Cấu trúc tập trung của IADS sụp đổ trong những giờ đầu tiên của cuộc tấn công và số phận của Iraq đã được niêm phong sau đó. Điều này đã không tuy nhiên ngăn chặn người Iraq sử dụng vũ khí bảo vệ quan điểm của họ và một số các vũ khí phòng thủ khu vực, mà họ vẫn tiếp tục đe dọa máy bay Đồng Minh với SAM sẽ khởi chạy và súng phòng không địch.
Điều gì tiếp theo là một cuộc chiến tranh có hệ thống và tiêu hao chống lại radar còn lại và khu vực phòng thủ và hệ thống điểm quốc phòng SAM, được lặp đi lặp lại với tác hại, trong nhiều trường hợp, RAF BAe Báo động tấn công.
Các mục tiêu chủ yếu của giai đoạn thứ hai của chiến dịch SEAD tĩnh và đặc biệt là điện thoại di động khu vực phòng thủ tên lửa SAM, trong đó có khả năng tham gia vào các máy bay ở độ cao cao và trung bình, ngoài vùng phủ sóng của điểm phòng thủ tên lửa SAM và AAA. Nó là thú vị để lưu ý các nguyên tắc chung trong các chiến dịch SEAD hiện đại, đó là cuộc đình công tại các hệ thống khác nhau, dài nhất đầu tiên và sau đó làm việc với các hệ thống nhỏ hơn, để lại phòng thủ điểm cuối cùng. Khi làm như vậy, một trong những loại bỏ những hệ thống đầu tiên với công suất lớn nhất cho sự từ chối không phận, do đó đem lại cho mình tự do ngày càng tăng của phong trào tham gia các hệ thống ít có khả năng.
Thật thú vị, chiến lược này cũng phù hợp với mô hình khí tấn công chiến lược được sử dụng bởi Không quân Hoa Kỳ, trong đó nó ngăn chặn phòng thủ khu vực chiến lược và rời khỏi khu vực di động và phòng thủ điểm của quân đội triển khai cho qua, bảo đảm luôn luôn phòng thủ sẽ bị buộc phải tham gia nhờ tấn công các trang web của họ bảo vệ.
SEAD Đồng Minh và chiến dịch gây nhiễu mang lại kết quả thật sự Lanchesterian, với radar Iraq, thông tin liên lạc và hoạt động SAM bị sụp đổ bởi một thứ tự cường độ trong những ngày. Trong khi SEAD và gây nhiễu máy bay tiếp tục để hộ tống các gói tấn công của Đồng Minh trong suốt chiến dịch, số lượng phóng tên lửa và radar hoạt động giảm dần với thời gian liên tục như tiêu hao mất số điện thoại của mình, và Iraq SAM và vận hành radar từ chối để thắp sáng các radar của chúng vì sợ bị đánh .
Một tính năng của các tuần tiếp theo là một hiệu ứng quan sát thấy nhiều lần trong giai đoạn cuối của chiến dịch Linebacker II Việt Nam, bắn tuyệt vọng của SAM mà không có bất kỳ tín hiệu hướng dẫn. Với P [k] không tiếp cận, chiến thuật này có thể phục vụ mục đích duy nhất củng cố tinh thần của các hậu vệ.
Một khía cạnh thú vị của giai đoạn mở đầu của chiến dịch SEAD là một cuộc tấn công quân đội AH-64 Apache helos với Hellfire tia laser tên lửa điều khiển chống lại một cặp của các trang web quan trọng của radar cảnh báo sớm ở miền Nam Iraq. Tám máy bay của Airborne 101 được dẫn gần 400 NM sâu vào lãnh thổ thù địch ngủ trưa của các độ cao trái đất bởi một cặp của Không quân Hoa Kỳ MH-53J Pave Low III máy bay trực thăng của SOS 20 (1st thỏa thuận) sử dụng chuyển hướng toàn diện của họ và thiết bị vệ tinh viễn thông đảm bảo Apache tìm thấy mục tiêu của họ, một colocated Squat mắt và khuôn mặt phẳng, và phần còn lại một Spoon, sau đó nhấn với tổng số là 15 Hellfires thời gian quy định, trước khi được phát hiện của máy bay Đồng Minh gửi đến. Chúng ta có thể phỏng đoán rằng các hệ thống này ban nhạc thấp được mục tiêu cụ thể để đảm bảo rằng F-117As gửi đến không được phát hiện trước khi đến Baghdad.
Đồng thời với di chuyển mở đầu trong chiến dịch SEAD, interdictors Allied đánh căn cứ không quân quan trọng Iraq, cắt đường băng và đường lăn để ngăn chặn tất cả các chuyển động không khí nơi có thể. Từ góc độ lý thuyết, các cuộc tấn công này rơi nhiều vào chiến dịch counterair như vào chiến dịch SEAD, một song song thú vị để lưu ý số truy cập trên vào các cơ sở C3. Này minh họa nhu cầu thiết yếu cho đồng thời trong bất kỳ cuộc chiến tranh nào không khí, ngăn chặn chiến lược, chiến đấu điện tử (EW + SEAD) và chiến dịch counterair được bổ sung trong các hiệu ứng của họ và mục đích của họ.
Allied điện tử chiến dịch là một thành công chưa từng có và cuối cùng đã chôn cất huyền thoại của IADS bất khả chiến bại. Nó là bằng chứng của sự đúng đắn của học thuyết phương Tây chiến đấu điện tử so với học thuyết của phương Tây đối thủ bây giờ không còn tồn tại. Nó là một số lãi suất để rút ra song song với các cuộc tấn công của Đồng Minh trên Festung Europa và sự sụp đổ của các hệ thống thứ ba Reich của phòng không, những nỗi ám ảnh Nga với thi đua Đức chính trị dịch vào một tuân thủ đáng ngạc nhiên mô hình rõ ràng lỗi thời suy nghĩ về không khí và chiến đấu điện tử , trực tiếp bắt nguồn từ học thuyết quân Đức. Lịch sử đã, ở ​​một mức độ, lặp đi lặp lại chính nó.
 Theo Air Warfare